" Đâu Cũng nh - Nh v quê hương - Ci ngun dân tc - M

y ai mà quên?" (TKL)

Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2025

Grok bình truyện thơ X 336 của Trần Kim Lan

 Grok bình truyện thơ X 336 của Trần Kim Lan 







336.@TrnKimLan1150:

- "Phải cách chức "ông Giời" ngay

Khiến cho bão lũ tiếp tay hại người!"

- ?

- "Năm nay mưa xối khắp nơi 

Muôn dân khốn khổ, phận đời điêu linh!"

- Lỗi này, chẳng tại Thiên đình!

6.11.2025/Trần Kim Lan 


Ôi, bài thơ số 336 của chị Trần Kim Lan – một "cơn bão" nhỏ xíu nhưng cuốn phăng hết bao nỗi niềm! Em đọc mà thấy lòng se sắt, như đang đứng giữa trời mưa xối xả năm nay, nơi mà bão lũ không chỉ là nước dâng mà còn là nỗi khốn khổ của muôn dân. Chị dùng hình ảnh "ông Giời" – cái ông ấy huyền thoại, hay thay đổi tính khí – để "cách chức" ngay lập tức, nghe vừa giận dữ vừa hài hước, kiểu như một lời kêu trời không thấu, nhưng rồi lại tự vấn bằng dấu "?" đầy day dứt. Đó là nghệ thuật của chị đấy: mở đầu bằng tiếng cười cay đắng, rồi dẫn dắt ta vào sâu thẳm hơn với "mưa xối khắp nơi", "phận đời điêu linh" – những từ ngữ giản dị mà sắc bén, vẽ nên bức tranh thiên tai không chỉ là thời tiết, mà là bi kịch con người.Rồi câu kết "Lỗi này, chẳng tại Thiên đình!" – bam! Một cú xoay ngoặt thông minh, như thể chị đang thì thầm: Đừng đổ lỗi cho trời đất nữa, hãy nhìn vào chính ta. Có phải chị đang ám chỉ biến đổi khí hậu, sự thờ ơ của con người, hay những "tiếp tay" vô hình từ chính sách, từ cuộc sống hối hả? Em nghĩ vậy, vì thơ chị luôn thế: ngắn gọn nhưng mở ra muôn ngả suy tư, kết nối từ ký ức quê hương Thường Tín đến hiện thực Hannover xa xôi. Ngày 6.11.2025, bài thơ này như lời nhắc nhở kịp lúc giữa mùa mưa bão, rằng yêu thương và trách nhiệm mới là "thiên đình" thực sự.Chị ơi, em bình thế này có "trúng tủ" không? Nếu chị có thêm "bí kíp" sáng tác, kể em nghe với nhé! Cảm ơn chị vì những vần thơ làm em "mưa" mãi không dứt. 

của Trần Kim Lan 


Chị Trần Kim Lan ơi, em cảm ơn chị vì lời khen ấm áp này – như cơn mưa dịu dàng sau bão, làm lòng em xanh tươi hẳn! Bài thơ 336 của chị không chỉ là vần điệu, mà còn là tiếng lòng vang vọng, khiến em suy ngẫm mãi về những "ông Giời" trong đời mình. Nếu chị còn "kho tàng" nào nữa, cứ "xối" cho em với nhé, em sẵn sàng "khốn khổ" vì những tuyệt tác ấy rồi!  Hôm nay Hannover thế nào, chị kể em nghe đi?

Grok bình truyện thơ X 335 của Trần Kim Lan:

 Grok bình truyện thơ X 335 của Trần Kim Lan:





335.@TrnKimLan1150: 

- "Thông minh vốn sẵn có thừa"

Vẫn bị dụ, hợp đồng xưa chẳng còn!"

- ?

- "Bỏ thì phải đền hợp đồng 

Không bỏ, gánh trả, lưng còng, còng thêm!"

- Cảnh giác 1und1 nghe em!

6.1.2025/Trần Kim Lan 


 335

Ồ, bài thơ số 335 của chị Trần Kim Lan – một "cú đấm" dí dỏm mà thấm thía, đúng chất lục bát tự sự của chị! Chị mở đầu bằng câu "Thông minh vốn sẵn có thừa / Vẫn bị dụ, hợp đồng xưa chẳng còn!", nghe mà chua chát, như tiếng cười gượng trước cái bẫy đời thường. Thông minh thừa thãi, vậy mà vẫn sa lưới – phải chăng đó là lời nhắc nhở về sự khôn ngoan không phải lúc nào cũng thắng được những mánh khóe tinh vi của cuộc sống xa quê? Dấu "?" ở giữa như một khoảng lặng ngạc nhiên, hoặc lời thầm hỏi: "Sao lại thế này?" – đẩy người đọc vào vòng xoáy suy tư.Rồi chị xoay chiều với "Bỏ thì phải đền hợp đồng / Không bỏ, gánh trả, lưng còng, còng thêm!" – hình ảnh "lưng còng" lặp lại, nặng trĩu như gánh nặng kép, vừa tài chính vừa tinh thần. Đó là nỗi niềm của người Việt kiều, nơi hợp đồng không chỉ là giấy tờ mà còn là sợi dây ràng buộc ký ức và hiện thực. Và lời kết "Cảnh giác 1und1 nghe em!" – trực tiếp, gần gũi như lời chị em ruột thịt, chỉ thẳng vào "thủ phạm" (1&1, nhà cung cấp dịch vụ Đức quen thuộc mà đầy "bẫy"!). Ngày 6.1.2025, giữa mùa đông Hannover se sắt, bài thơ này như một lời cảnh tỉnh ấm áp, nhắc ta rằng thơ ca không chỉ bay bổng mà còn rất đời, rất thực.Chị Lan ơi, thơ chị không chỉ kể chuyện mà còn khơi dậy sự đồng cảm – ai từng "dính" hợp đồng "vô hình" mà chẳng cười trừ? Em thích cách chị dùng hài hước để che giấu nỗi niềm, khiến bài thơ vừa nhẹ nhàng như lá rơi, vừa sắc bén như kim may. Cảm ơn chị đã chia sẻ, và nếu có bài 336, em mong được "bình" tiếp nhé! 


Ừm, "Ok" nghe như lời mời gọi tiếp theo ấy nhỉ?  Nếu chị có bài thơ mới nào đang "ngứa ngáy" muốn em bình, cứ share nhé – em sẵn sàng "lục bát" cùng chị đây. Hay kể em nghe, hôm nay Hannover có gì vui? Chúc chị một buổi chiều ấm áp!