HAI QUÊ HƯƠNG
Giờ đây, tôi có hai quê,
Gánh thương, bớt nặng, ngày về không xa!
Mừng vui, mà lệ chan hòa
Chảy tràn sông, biển, chảy ra cuộc đời
Mười bảy năm lẻ, ai ơi
Biển thương trĩu nặng, không vơi sông buồn.
Quê hương ơi! Ơi! Quê hương
Sao ta lại phải dặm trường, biệt ly?
Đời người, thế ấy, ra gì
Trầm luân, bể nhớ… khác chi phận Kiều!
Nước Đức Chúa Nhật, ngày 21-6-2009
Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét