CHÙM THƠ: LIÊN KHÚC THƠ TÌNH: (Thơ Riêng)
1- Tác giả: ĐINH THƯỜNG
TRỌN NGHĨA VẸN TÌNH
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy mớ ba nơi nào?
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ nôn nao hẹn thề...
(hoaikhanh 28-4-2010-vnweblogs.com)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị làm thuê qua ngày...
Mớ ba mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương!
(trankimlan29-4-2010-.vnweblogs.com)
Tình xa lòng dạ vấn vương
Dày thêm khao khát con đường ngày qua
Ngày trông tin nhạn nhạt nhoà
Tràn đêm tim lửa xót xa nỗi lòng.
Phồn hoa phố thị dẫu đông
Thân em chìm giữa mênh mông biển sầu
Một lời thề thốt với nhau
Coi như vôi thắm trầu cau quyện rồi.
Chiều qua nhặt chiếc lá rơi
Chạnh lòng buồm thắm đã rời bến xưa
Bâng khuâng câu hát đò đưa
Thương em vò võ nắng mưa tảo tần.
Con người có phúc có phần
Gian nan luyện chí lập thân sau này
Mong anh phấn đấu hăng say
Em vui lao động hẹn ngày đoàn viên.
Cuộc đời vui chữ bình yên
Mong em vẹn chữ thảo hiền mai sau
Đường lên hạnh phúc cơ cầu
Chung vai gánh vác thêm giàu tin yêu.
Thời gian cách trở còn nhiều
Đôi ta cùng giữ mọi điều thảo thơm
Dẫu đời dông tố tủi hờn
Cũng xin giữ trọn công ơn sinh thành...
Tiếng gà đã giục sang canh
Thông thênh đêm trắng, lạnh tanh nỗi nhà
Gửi em một nửa trăng ngà
Ngày vui sum họp đôi ta vẹn tình.
Gửi anh nguyên chữ trung trinh
Trăng tròn trăng khuyết cũng mình đấy thôi
Trao nhau trọn ý vẹn lời
Thương nhau tới tận quãng thời thiên thu.
(dinhthuong58.vnweblogs.com)
Hải Phòng - Việt Nam, ngày 16/05/2010
Đinh - Thường
ĐT: 0912.242.998
E-mail: thuonghuyen858@yahoo.com.vn
2-Tác Giả : TRẦN KIM LAN
1- NỐI NHỊP CẦU SAY
"Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy, mớ ba nơi nào?
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ, nôn nao hẹn thề"
(Hoài Khánh -28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị, làm thuê qua ngày
Mớ ba, mớ bảy... nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương!
(Trần Kim Lan-29-4-2010)
Chao ôi! Gò má ửng hường
Khiến ta ngơ ngẩn, vấn vương thế này
Làm sao nối nhịp cầu say
Để ai qua đấy... nối dây tơ hồng
Nghèo hèn... ai nhớ, ai mong
Nâu sồng, chân đất... đèo bòng chi ai?
Âm thầm khuya sớm thở dài
"Đũa mốc" đâu dám thả chài "mâm son"?
Xin em đừng có lẫy hờn
"Thương nhau mấy núi, mấy sông cũng trèo"
Để ta dạm hỏi, cưới treo
Mớ ba, mớ bảy... mặc theo về cùng!
Nghe lời... cũng thấy ưng ưng
Thân em... còn đó ở chung nhà người
"O-sin - ở đợ" mà thôi
Dám mong cưới hỏi, mâm xôi, cau trầu!
Vợ chồng nghĩa nặng, tình sâu
Việc chung "phục vụ", có đâu như lời!
Thời xưa "đày tớ" qua rồi
Mà chi mặc cảm, chơi vơi phận hèn!
Nói lời... thì nhớ, đừng quên
Kẻo như ong bướm... để duyên bẽ bàng!
Qua cầu... xin chớ vội vàng
Để sau phận hẩm, duyên quàng bụi gai...
(30-4-2010)
Trần Kim Lan
2- GIĂNG MẮC DUYÊN NỒNG
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy, mớ ba nơi nào
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ, nôn nao hẹn thề...
(Hoài Khánh -28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị, làm thuê qua ngày
Mớ ba, mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương?
(Trần Kim Lan-29-4-2010)
Con tằm đã kết tơ vương
Hay còn trong kén chờ ươm tơ vàng
Ước gì ta có được tằm
Để ta giăng mắc trăm năm duyên nồng!
Người ơi! Em chẳng dám mong
Phận em bèo bọt, long đong vô cùng
Sớm hôm ấp ủ tình chung
Hay còn lẻ bóng, mung lung đợi chờ?
Mắt soi tận mắt, còn ngờ
Đủ đôi bầu bạn... dám mơ tơ tình
Mình ơi! Có biết chăng mình
Quai thao, nón thúng... hội Lim chờ người!
Hẹn hò, gặp gỡ sánh đôi
Mớ ba, mớ bảy... ngời ngời thương yêu
Lúng la lúng liếng cầu Kiều
Quần the, khăn xếp sớm chiều hội vui...
(4-5-2010)
Trần Kim Lan
3- CHO TA CHUNG TÌNH
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy, mớ ba nơi nào
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ, nôn nao hẹn thề...
(Hoài Khánh-28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị, làm thuê qua ngày
Mớ ba, mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương?
(Trần Kim Lan -29-4-2010)
Nghe lòng như có tơ vương
Hỏi em đã có nơi thường lại qua
Để anh ghé lại thăm nhà
Thưa cùng cha mẹ... cho ta chung tình?
Bướm ong sao dối lòng mình
Lả lơi quen thói đi tìm nhụy hoa
Dẫu không đài các, cũng là
Nữ nhi hiền thục, tránh xa bụi đời!
Thôi đừng rào đón, người ơi
Lời lời tạc dạ, lời lời sắt son
Mớ ba, mớ bảy tươi hồng
Thưa cùng cha mẹ, thắm nồng duyên mơ!
Lời nghe, lời lại thẫn thờ
Không dưng gặp gỡ... ai ngờ nên duyên
Nói lời xin nhớ đừng quên
Xuân về trảy hội... trầu têm theo cùng!
(5-5-2010)
Trần Kim Lan
4- GẶP GỠ TƠ VƯƠNG
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy, mớ ba nơi nào
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ, nôn nao hẹn thề...
(Hoài Khánh - 28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị, làm thuê qua ngày
Mớ ba, mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương?
(Trần Kim Lan-29-4-2010)
Một lần gặp gỡ tơ vương
Mớ ba, mớ bảy... vẫn thường trong mơ
Tháng năm lòng vẫn đợi chờ
Giờ đây, gặp lại, hững hờ sao đang?
Thì ra... lại chính là chàng
Hội Lim năm ấy... rộn ràng lòng ai
Đêm về, thở vắn than dài
"Sao ta ngơ ngẩn thương hoài người dưng?"
Lời qua, lời lại vui mừng
Nồng nàn ánh mắt, lời chung ước nguyền
Mớ ba, mớ bảy nên duyên
Tình sâu nghĩa nặng tới miền thương yêu...
(5-5-2010)
Trần Kim Lan
5- BẮC NHỊP CẦU KIỀU
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy, mớ ba nơi nào?
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ, nôn nao hẹn thề...
(Hoài Khánh-28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị, làm thuê qua ngày
Mớ ba, mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương?
(Trần Kim Lan-29-4-2010)
Nơi đâu phố thị đêm trường
Việc gì gánh vác luôn luôn hỡi mình?
Nếu thương... nối nhịp cầu tình
Để ta qua đó, nguyện xin ước nguyền...
Biết rằng mình có nên duyên
Biết rằng, người có giữ nguyên tơ lòng
Biết rằng nên vợ, nên chồng
Hay lời sàm sỡ, bướm ong ghẹo người?
Sao em lại nỡ nặng lời
Để ta khốn khổ, chơi vơi, hỡi nàng
Trăm năm nguyện ước duyên vàng
Dám đâu cợt nhả, nói quàng, nói xiên?
Rằng em chẳng phải thuyền quyên
Con ong, cái kiến... đâu quên phận nghèo
Dám mong leo núi, trèo đèo
Trời cao, ai dám với theo, nhọc nhằn!
Xin em đừng có băn khoăn
Em nghèo, ta cũng mang thân nghèo hèn
Vợ chồng tình nghĩa mà nên
Thủy chung son sắt, duyên bền trăm năm!
"Nghe lời, lờì những ân cần
Khiến cho xao xuyến, âm thầm thương yêu"
Mình ơi! Bắc nhịp cầu Kiều
Mớ ba, mớ bảy... liêu xiêu theo chàng!
( 5-5-2010)
Trần Kim Lan
6- CHO DUYÊN GẶP GỠ
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy, mớ ba nơi nào
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời thương nhớ, nôn nao hẹn thề...
(Hoài Khánh -28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị, làm thuê qua ngày
Mớ ba, mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương?
(Trần Kim Lan-29-4-2010)
Xốn xang những vấn cùng vương
Mắt ai quấn quýt như ươm tơ hồng
Hỏi rằng: "Ai đã có chồng?
Còn ai lẻ bóng, buồn không đêm dài..."
Rằng ai có thể tin ai
Hay lời ong bướm một mai quên lời
Hay chăng đã có nơi rồi
Lại còn buông lưới cho người mắc câu?
Sao em nghĩ chuyện đâu đâu
Lòng anh ấm áp, thẳm sâu ân tình
Mong rằng, mình sẽ hiểu mình
Cho duyên gặp gỡ... trao tim ước nguyền!
Trai tài gặp gái thuyền quyên
Mớ ba, mớ bảy, nên duyên thắm nồng
Quần the, khăn xếp áo hồng
Phất phơ tà áo từ Đông sang Đoài...
(5-5-2010)
Trần Kim Lan
CẢM ƠN LIÊN KHÚC THƠ TÌNH
Lẽ ra thơ viết một bài
May nhờ Thi Hữu, chắp dài ý thơ
Cảm nhận Hoài Khánh nương nhờ
Cho hồn bay bổng, sóng xô dạt dào...
Cảm ơn Thi Hữu biết bao
Tình Thơ Liên Khúc... đi vào tháng năm
Mai ngày tới bến xa xăm
Liên Tình Mạng Ảo... dương trần còn lưu!
(16-5-2010)
Trần Kim Lan
KHEN TẶNG
(Liên Khúc Thơ Tình - Thơ riêng)
Cảm ơn, khen tặng riêng ai
Lục bát tứ tuyệt, hay dài... tùy tâm
Mạng ảo, cũng chính đời trần
Văn thơ nối kết tình thân mọi miền...
Lưu thơ, lưu bút bạn hiền
Thực lòng, tình nghĩa... mất tiền, chẳng mua
Thuyền tình lục bát, đò đưa
Để ta, để bạn... sớm trưa vui mừng!
Nước Đức ngày 16-5-2010
Trần Kim Lan
3- Tác giả: GIÓ PHƯƠNG NAM
THUYỀN HOA
Trót buông vạt áo em ra
Biết tìm mớ bảy mớ ba nơi nào
Chênh chao nón thúng quai thao
Mượn lời mười nhớ nôn nao hẹn thề...
(Hoài Khánh-28-4-2010)
Rằng em phận gái nhà quê
Lưu thân phố thị làm thuê qua ngày
Mớ ba mớ bảy nào hay
Thời gian đâu có mà bày nhớ thương
(Trần Kim Lan-29-4-2010)
Tóc em ngày ấy còn vương
Giờ anh lặng lẽ con đường nhớ nhau
Vườn trầu lại nhớ hoa cau
Tình sâu nghĩa nặng... thẳm sâu phiêu bồng
Xa quê nỗi nhớ mênh mông
Vì nghèo nên mới long đong xứ người
Cha già mẹ yếu, chơi vơi
Anh lo phụng dưỡng... ơn thời em mang
Chờ cho cái rét đông sang
Mùa xuân sẽ đến hội làng mở ra
Rước em bằng chiếc thuyền hoa
Bà con đưa đón hai ta sum vầy!
(Gió Phương Nam-16-5-2010))(Xin mời THI HỮU gửi tiếp THƠ RIÊNG vào cảm nhận của bài này - Cảm ơn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét