MÂY TRẮNG XỨ ĐOÀI
(Thi nhân trả lời hộ Thi nhân)
Thi nhân đồng cảm với đời
“Thương người, thương kiếp chơi vơi dương trần“
Một bức ảnh… cũng bần thần
Yêu bình minh tới, trong ngần tiếng chim
Vui, buồn chất ngất trong tim
Sẻ chia, an ủi... lặng chìm khổ đau
Dẫu tình trải khắp địa cầu
Chẳng quên ước hẹn thẳm sâu trong lòng
“Xứ Đoài... mây trắng bềnh bồng
Tình yêu mãi mãi thắm nồng, riêng ai!”
Nước Đức thứ Năm ngày 20-5-2010
Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét