KTCƯ: 42-Bài ca của Mô-sê
Xem tại đây:
- Đêm Trung thu (Truyện ngắn)
- Đêm trăng Trung thu (Thơ họa)
Này hỡi muôn loài, lắng nghe tôi nói
Chúa mở miệng tôi thánh thót từng lời
Tôi tung hô Ngài, Chúa của chúng tôi
Vì oai quyền Ngài vô cùng mạnh mẽ.
Đức Chúa Trời quyền uy hơn tất cả
Ngài là thành tín, Thánh thiện, công bình
Hỡi Ít-ra-en, sao khờ dại, chẳng công minh
Chẳng phải Ngài chuộc ngươi từ nô lệ?
Chẳng phải Ngài đã dựng nên nhân thế
Đất, trời, vạn vật có bởi tay Ngài
Cũng nhờ Ap-ra-ham, I-xa-ác, Gia-cốp tổ phụ ngươi
Được ơn Chúa chọn, mà ngươi được phước.
Nhờ Ngài, ngươi được no đủ, sung sướng
Mà ngươi chối Ngài, thờ cúng tà thần
Ai dựng nên ngươi, hỡi kẻ vô ơn
Sự tệ bạc nguơi, khiến Ngài thịnh nộ.
Ngài dấu mặt đi, Ngài bỏ chúng nó
Đến tận cùng, sự thể sẽ ra sao
Đất sẽ không sinh cây cỏ ngọt ngào
Đói rét, dịch bệnh, chiến tranh, loạn lạc.
Rồi các ngươi sẽ hỏi nhau, nhớn nhác
“Đâu thần tượng mà ta đã tôn thờ?”
Sao chúng ta như những kẻ dại khờ
Quay lưng bỏ Chúa Trời huyền nhiệm?
Khi các ngươi khốn khổ, biết khẩn nguyện
Đức Chúa Trời liền ban phép, xót thương
Sống, chết bởi Ngài cao cả, quyền năng
Vì Đức Chúa Trời là Đấng hằng sống.
Mọi kẻ nghịch thần đừng mong sống sót
Vì Ngài tha tội cho con cháu Áp-ra-ham
Vì con cháu Ap-ra-ham hối lỗi, ăn năn
Trở lại cùng Ngài, cầu xin che chở.
(Dựa theo sách Đệ nhị luật, sách thứ năm của Mô-sê/34/KTCƯ)
12-11-2002/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét