Chùm thơ: Trường xưa tình
nghĩa
1-Trường xưa tình nghĩa
(Kính tặng các thầy cô giáo
và các anh chị, các bạn trường
cấp III Đoàn Kết Hà Nội năm học 1967-1969 tại Từ Vân,
Thường Tín, Hà Tây)
Nhớ trường xưa nhớ thầy cô
Tháng năm vất vả dạy trò
thành nhân
Chiến tranh bom đạn gian nan
Thầy trò bám lớp ươm mầm thương yêu.
Bom rơi, đạn lạc một chiều
Mới hay tình nghĩa chắt chiu cội nguồn
Cõng bạn xuyên suốt đường trường
Thường Tín – Hà Nội vết thương bạn lành.
Trường xưa giếng nước mái tranh
Cò bay rợp cánh long lanh tình người
Những đêm trăng sáng ngời ngời
Thầy trò hát múa vui cười cười vui.
Giờ đây lặng nhớ bùi ngùi
Dòng thời gian chẳng đẩy lùi được đâu
Đời người thoăn thoắt bóng câu
Trường xưa tình nghĩa thẳm sâu dòng đời.
6.6.2012/Trần Kim Lan
2-Điện thoại bất ngờ
(Tặng TMC - Bí thư chi đoàn lớp -
trường cấp III Đoàn Kết)
Mấy chục năm ròng vẫn nhớ nhau
Bất ngờ điện thoại nối vui sầu
Tháng năm cách biệt tình còn đượm
Giây phút trùng phùng nghĩa vẫn sâu
Người cũ Từ Vân sơ tán thuở
Trường xưa Đoàn Kết tạm dung cầu
Bom bi đạn lạc không rời lớp
Mãi nhớ thầy cô mãi nhớ nhau.
1.1.2013/Trần Kim Lan
3-Tình còn muôn thuở
(Nhớ về trường phổ thông cấp III Đoàn Kết
và các bạn cùng học... Riêng tặng TTV cô bạn thân
gặp lại ngay trên nước Đức)
Đi mòn trái đất ta lại gặp ta
Nhớ thời sơ tán tình bạn đậm đà
Một thời đạn bom, một thời gian khổ
Đèn sách miệt mài, khó mấy cũng qua.
Đi mòn trái đất mình lại gặp nhau
Từ Á sang Âu sẻ chia vui sầu
Mấy chục năm ròng đầu hai thư tóc
Ríu rít chuyện trò quên hết buồn đau.
Đi mòn trái đất, thầy cô chẳng quên
Bạn bè vẫn nhớ, nỗi nhớ không tên
Cánh phượng vẫn đỏ, tình còn muôn thuở
Trường xưa còn đó, một thời êm đềm.
15.1/11.2.2013/Trần Kim Lan
4-Lòng vẫn trở trăn
(Kính tặng thầy chủ nhiệm, các thầy cô giáo và
các bạn cùng học năm học 1967-1969)
Hôm nay em đã về đây
Bao năm viễn xứ vơi đầy nhớ thương
Dẫu xa, vẫn nhớ lớp, trường
Ba năm sơ tán, chặng đường gian nan.
Thầy cô tận tụy ân cần
Bảo ban dậy dỗ tận tâm, hết lòng
Chẳng quản gió rét đêm đông
Thầy xách đèn bão ghé trông mọi nhà.
Xem nơi ăn, ở có vừa
Nhắc nhở nhóm học sớm trưa đúng giờ
Cùng trò gặt lúa, be bờ
Giúp dân vườn ruộng, dạy trò siêng năng.
Bom bi Mỹ xối nhà dân
Chương, Trâm… mấy bạn bom dần khổ sao
Tình thầy, nghĩa bạn dâng trào
Khiêng cáng, chạy bộ để vào thành đô.
Tai qua, nhờ bạn, thầy cô
Tình người thắm thiết bao giờ mà quên
Ba năm thiếu thốn, đói mềm
Cơm độn bột hẩm, ngày đêm học hành.
Giờ đây chúng em trưởng thành
Tung bay khắp nẻo, an lành, thầy ơi
Hôm nay em về đây rồi
Thành đô thay đổi, chuyển dời khác xưa.
Bạn bè gặp mặt lưa thưa
Mỗi người một chốn nắng mưa dãi dầu
Thời gian nhanh tựa bóng câu
May gặp Chương, Tuyến, qua cầu gặp Trâm.
Long “mắt tốt” rồi Thanh Vân
“Dĩn Hùng”, Thế Hội lưu thân Sài Gòn
Mừng vui điện thoại cười ròn
Mấy mươi năm lẻ, vẫn còn nhớ nhau.
Đặng Cương điện thoại chẳng lâu
Bởi vì Tết đến, gặp đâu dễ dàng
Vậy thôi, chẳng còn thời gian
Rời xa lòng vẫn trở trăn đêm ngày
Rằng em chưa gặp cô, thầy
Để mong được nói lời này: Tạ ơn!
31-5-2010/Trần Kim Lan
(Bài này đã in trong tập thơ: Khúc hát yêu thương
- Trăn trở XB qúy III - 2012
NXB Hội nhà văn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét