KTCƯ: 78-Bài ca cuối của Đa-vít
Xem tại đây:
- Đêm trăng tương tư (thơ TKL)
- Chỉ tại chữ thương (Thơ Đường luật - TKL)
Này là những lời sau hết của Đa-vít
Là người được Chúa che chở, nâng cao
Được chịu xức dầu Đức Chúa Trời Gia-cốp
Và làm kẻ hát, ca ngợi ơn Ngài.
Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi thần cảm
Lời của Ngài từ nơi miệng lưỡi tôi
Đức Chúa Trời Ít-ra-en là hòn đá lớn
Ai người công minh, Chúa chẳng bỏ rơi.
Ai kính sợ Chúa Trời, là sự sáng
Trọn cuộc đời, chẳng biết sự tối tăm
Như mặt trời mọc tỏa muôn tia nắng
Như buổi sớm mai, chẳng có sương giăng.
Nhà Đa-vít chẳng toàn xứng trước nhan Chúa
Nhưng Ngài lập một Giao ước đời đời
Để cứu rỗi tôi, cứu cả dòng dõi
Tuân giữ Giao ước – ngôi báu chẳng rời.
Trái lại, kẻ ác bị quăng vào lửa
Như gai chông, không thể nắm bằng tay
Phải dùng sắt, hay cán lao, túm lấy
Rồi chính tại chỗ, lửa đốt cháy thiêu.
(Dựa theo sách thứ hai của Sa-mu-ên/23/KTCƯ)
7-1-2003/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét