101-Người đi, còn đó…
(Đức Giáo hoàng Johannes Pauls II
18-5-1920/2-4-2005)
Đức Giáo hoàng đã đi xa
Chuyến công du cuối - nước Cha vĩnh hằng
“Ra đi, thanh thản, bình an
Chúa Cha đã gọi, khóc than, xin đừng…“
Nghe lời, lệ bỗng rưng rưng
Người về nhà Chúa, vui mừng, mừng vui
Mà nghe nức nở khôn nguôi
“Thế gian tiếc nuối… khóc Người… viễn du…“
Kìa vòng tay Chúa Giê.su
Maria, mẹ Chúa, hiền từ trên cao
Biệt ly, cách trở, nghẹn ngào
“Người đi, còn đó - biết bao ân tình…“
Trọn đời, vì Chúa, quên mình
Vâng theo ý Chúa – chăn chiên nước Trời
“Người là ngọn lửa ngời ngời
Mang tình yêu Chúa – sáng soi cõi trần!“
2-4-2005 (21 giờ 37)/Trần Kim Lan
(Trích từ tập thơ: Đường đến nước Trời-Trần Kim Lan)
Ghi chú: Bài thơ đã được in trong tập thơ: “Bóng thời gian“ (Trần kim Lan)
–Nhà xuất bản Văn học –Hà Nội-Qúy IV.2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét