163-Cửa trời luôn mở
(Tha thiết, tình cảm, giọng kể chuyện)
Xưa kia rắn dụ A-đam, E-va
“Ăn đi, trái cấm, để mà khôn ngoan”
Nghe lời dỗ ngọt, dỗ ngon
Ê-va ăn táo, đưa chồng cùng ăn.
Cà hai đã phạm lỗi lầm
Chúa Trời, từ đó, cách ngăn loài người
Trải bao thế cuộc đổi dời
Chúa Trời chẳng nỡ bỏ rơi con mình.
Khi thương, khi giận lôi đình
Nhưng Cha chẳng thể dứt tình phụ thân
Mưa rơi tràn ngập thế gian
Bởi Nô-ê được phước, thế nhân chưa tàn.
Xác phàm, chẳng đổi tâm can
Luôn gây điều dữ, luôn làm hại nhau
Chúa Trời lòng những quặn đau
Chỉ Áp-ra-ham tổ phụ, dẫn đầu thiện tâm.
Một lòng kính Chúa sớm hôm
Được Chúa hiển hiện, đoái thương giữa đời
Nhưng con người vẫn không thôi
Vẫn vô ơn, vẫn học đòi vô ơn.
Hồng ân Chúa luôn trào tuôn
Dòng dõi Đa-vít vẫn làm buồn Chúa Cha
Chỉ còn duy nhất nhà Giu-đa
Vì lời Chúa hứa cùng nhà Áp-ra-ham xưa.
Nhưng Giu-đa cũng chẳng chừa
Vẫn quay bỏ Chúa, vẫn thừa thói hư
Giu-đa mất nước, bởi nghịch thù
Lưu đày, biệt xứ, mịt mù tương lai.
Chúa thương, ban chính con Ngài
“Là Đấng cứu thế - Chẳng ai sánh cùng”
Một mình giữa thế hãi hùng
Qủy Sa-tan, lại đến, dùng chước mưu
“Nếu là con Chúa quyền ưu
Hóa đá thành bánh… chịu qùy… thử coi?”
“Chớ thử thách Chúa Trời ngươi
Xê ra, qủy dữ, để tôi nguyện cầu!”
Chúa Giê-su – A-đam mới - Đấng Mê-si-a
Đẩy lui “ác qủy – mãng xà – chính Sa-tan!”
Dân Chúa vẫn thờ tà thần
Dù bao phép lạ Chúa làm, chẳng tin
Họ đem cứu Chúa đóng đinh
Chúa phải chịu chết nhục hình, hỡi ôi!
Ba ngày sau, nghiệm như lời
“Chúa đã sống lại, về Trời, hiển linh!”
Nước Trời Chúa gieo muôn tim
Thành muôn hạt giống, đi tìm nhân gian
Cửa Trời luôn mở, hân hoan
Ai chịu phép rửa, cải hoàn được tha
Chúa là ánh sáng Thiên tòa
“Ai nương bóng Chúa, thật là phước thay!”
(Phỏng theo các sách Tin Mừng/Kinh Thánh Tân ước)
28-9-2003/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét