73-Người đàn bà lang thang
(Chuyện lạ , nhưng là thơ,
Thơ nhưng là sự thật
Thật bởi vì tác giả
Chính là một chứng nhân)
Có một người đàn bà
Tuổi cũng chưa về già
Cứ thẩn thơ, thơ thẩn
Khắp phố xá …là nhà!
Cứ mỗi khi ra đường (*)
Tôi giáp mặt bà luôn
Nhiều năm ...thành ”quen biết”
Bà ... như cười... làm quen !?
“Bà bị qủy ám chăng
Hay linh hồn... nhập tâm
Khiến bà nên ngơ ngẩn
Cười một mình, lang thang?”
“Xin Chúa cho con quyền
Đuổi qủy khỏi người hiền
Người đàn bà tội nghiệp
Qủy ám… nên thành điên?!”
Và qủa thật... lạ kỳ
Sau lời cầu, tức thì
Thấy tôi, bà chạy trốn
Chẳng giống như mọi khi!
Từ đó, trở về sau
Tôi chẳng thấy bà đâu?
“Qủy...Biến? Bà...Còn? Mất? “
”Chỉ Chúa Trời biết thôi!”
(Chú thích *:Phố Laves , gần nơi tôi ở.
Bà luôn mặc chiếc áodạ dài, bốn mùa,
chỉ chiếc áo ấy. Chắc nhiều người hay gặp bà)
21-7-2002/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét