" Đâu Cũng nh - Nh v quê hương - Ci ngun dân tc - M

y ai mà quên?" (TKL)

Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

123-Xin dâng lòng tạ ơn (Trần Kim Lan)

123-Xin dâng lòng tạ ơn
(Để hát tạ ơn)




Phép lạ hay ngẫu nhiên
“Nhờ cầu nguyện nhiệt thành
Sự lạ đã xảy đến
Vượt trên mọi thường tình!“

Con trai, em út nhà
Bỗng nhiên, béo đến ghê (1998)
Rồi tụ tập nghiện hút
Gia đình lại ở xa.

Bởi khuyên bảo cháu nhiều
Cùng mỗi ngày nguyện cầu
“Cháu lánh xa thói xấu
Năng luyện tập, hết phì”(1999-2000)

Cháu của chị dâu tôi
Nghiện “ma túy” nặng rồi
Lấy cắp, bán xe máy
Gia đình rối tơi bời.

Cha mẹ vì thương con
Trại cai, cùng nhủ khuyên
Xích chân, rồi van lạy
Chứng nghiền nguy ngập hơn.

Nghe chuyện, thật thương đau (2002)
“Biết làm sao? Làm sao?
“Vì cháu, em cầu nguyện
Chúa chẳng ngoảnh mặt đâu!”  

Ngày lại ngày cầu mong
“Phép lạ - xin Chúa làm
Chữa lành bệnh cho cháu
Không ngày nào lãng quên!"

Ngày cứ thế trôi qua
Trở lại thành Praha
Hơn một năm sau đó (2003)
Nghe tin ngỡ còn mơ

“Cả nhà chuyển về quê
Cháu khỏi bệnh ”xì ke”
Cuộc đời lại tiến bước
Gia đình hết buồn, lo...”

“Phép lạ?”- ngẫu nhiên thôi
Hai cháu khỏi béo, nghiền?”
Chắc chắn là không phải
“Chúa đã thương, nhận lời!”

Ngày kia, điện về thăm (2003)
Anh trai báo tin rằng
“Bệnh gan lại trở nặng (1982: bệnh,1983: khỏi)
Muốn sống phải thay gan”

Bao lo lắng âm thầm
Ngày mỗi ngày cầu xin
“Chúa ơi! Thương con với
Chữa anh con, được lành!”

Cứ thế, ngày lại trôi
Cầu nguyện chẳng đổi thay
“Xin Chúa thương cứu chữa
Xin nhận lời, Chúa ơi!”

Sáu tháng sau, gọi về
Anh trai, vui tràn trề
“Bệnh gan không còn nữa
Anh khỏi bệnh rồi nghe!”

“Thật chắc chắn hay không?
Mà sao khỏi được anh?”
“Ngày nào cũng đi bộ (5km)
Cứ thế. bệnh chẳng còn!”

Mừng ơi, thật là mừng
“Tạ ơn Chúa vô cùng!”
Riêng buồn: “Anh chẳng biết
Có Chúa ngự Thiên đường!”

 Hết buồn, lại buồn thêm
Người thân đầy ưu phiền: (2004)
“Vợ chồng đã chia rẽ
Ca - si - no - cội nguồn!”

Vợ bỏ con, bỏ chồng
Biệt tăm, mấy tháng ròng
Ca – si – no, anh tới
Nhà ở, ném bạc sòng! (2003)

Phận anh thật long đong
Anh cùng hai con trai
Không tiền, không nhà ở
Ca – si - no, kiếm tiền!

Đã vào Ca – si – no
Thật khó mà thoát ra
Nợ nhỏ, đến nợ lớn
Mà vẫn không thề chừa.

“Anh thường hay giúp người...”
Hiện anh đang gặp nguy (8/2005)
Xin Chúa thương cứu giúp
Cứu anh khỏi hiểm nghèo!”

“Chúa khiến anh hồi hương (8/2005)
Khiến anh gặp “nàng tiên” (4/2006)
Một cô giáo, hiền thục
Như truyện cổ An – dec – xen!”

Anh có nơi nương thân
Bạn đời mới ân cần
“Biết chuyện anh, chẳng chấp
Nguyện cùng nhau sắt son!”

“Phép lạ - Chúa đoái thương!”
Anh trở lại đời thường
Lo làm ăn kiếm sống
“Hạnh phúc lại thắm nồng...”

Nhưng vẫn còn điều buồn
Anh con “chẳng hề tin
Có Chúa Trời hiện hữu
Xin Chúa thương - cải hoàn!”

Chuyện riêng, cũng “li kì”
Nhà ở, thật “lâm li” (chủ nhà mới: 6/1999-2001)
Kiện tụng, dăm, bảy lượt
Chủ sửa nhà, đuổi đi (để tăng tiền)

 Phận tha phương, kêu gào
“Như cóc dưới giếng sâu
Ấy thế mà, thắng kiện (4 lần)
Triệu phú, cũng ôm... sầu!

“Với ánh sáng huy hoàng
 Chúa hiển hiện trên tường
                          (Dieterich str 17A-
                             30159/ 2-2-1998)
Con muốn ở đây mãi
Lại thêm nhiều nhiễu nhương.

Lại nhớ ở Việt Nam
Những Raphael – Thiên Thần
Chúa sai... Hiện đến đón (Hà Nội 1986)
Vẫn sống động tâm hồn...”

 “Con nguyện xây muôn tim
“Thánh đường – Chúa vĩnh hằng”
Chỉ xin: Nơi ở mới”
Lạ thay, thật dễ dàng

Chuyện nhà... rối bòng bong
Có nhà: “Ưng”, lại: “Không”
“Hứa nguyện vinh danh Chúa”
Chúa khiến nhà hanh thông!

Nhà mới, gần trung tâm... (7-7-2005)
Toại nguyện, đủ mọi điều
Trăng, trời... luôn chiếu tỏa
“Việc lạ - Chúa thương ban!”

Cầu nguyện... nhiều năm liền (1998)
“Thành Praha - cộng đoàn
Xin Chúa thương thành lập
Thương giúp người tha phương...”

Trở lại “thành phố vàng”
Như thế... sau nhiều năm (Praha 8/2004)
“Cộng đoàn - hiện đã có
Kể từ năm hai ngàn!” (1-1-2000)

Lễ mẹ Chúa Thiên đàng (1-1)
Ngày con chào thế gian (1-1)
“Ngẫu nhiên? Sự trùng lặp?”
“Hay phép lạ - thưởng công?!”


 Lễ Đức Mẹ về trời (Praha 15/8/2004)
Tâm sự cùng Cha Phan
“Cha đội tuyết, sương, gió
Lặn lội từ Đức sang

Có cộng đoàn - nhờ Cha
Người Đức – tên, tiếng ”ta”
“Cha kiếm từng “chiên lạc”
Góp lại chung một nhà!”

“Chắc vì con xin hoài
Chúa, Mẹ giục đêm, ngày
Chẳng quản xa, vất vả
“Nên cộng đoàn hôm nay!”

“Chỉ còn nỗi niềm riêng
Gia đình: “Vẫn cứng lòng”
“Xin Chúa thương hoán cải
Chắc Chúa sẽ đoái trông!”

Xin dâng lòng tạ ơn
“Chúa hiện hữu quyền năng
Đoái thương – ban phép lạ”
Mà con là chứng nhân!

11-7-2007/Trần Kim Lan

Không có nhận xét nào: