Ngày tình nhân
Đêm khuya huyền diệu mênh mông
Mình em lẻ bóng, ngắm trông mây trời
Một mình em, giữa chơi vơi
Muôn vàn tinh tú… mỉm cười cùng em
Trời sao sáng tỏa êm đềm
Thả hồn phiêu lãng tới miền xa xưa.
Những đêm trăng sáng, dưới mưa
Vòng tay ấm áp, anh đưa em về
Tình yêu mật ngọt, đam mê
Nồng nàn, thắm thiết, hẹn thề sắt son.
Bao lần trăng khuyết, lại tròn
Tình ta ngỡ mãi thắm nồng bên nhau
Nào ngờ… tình phải khổ đau
Thuyền xa bến đậu… để sầu tháng năm
Người mừng vui ngày tình nhân
Riêng em thổn thức, âm thầm nhớ anh
Cầu cho gương vỡ lại lành
Cho muôn đôi lứa hợp thành duyên mơ.
14-2-2010/1-1 Tết Canh Dần tại Hà Nội/Trần Kim Lan
Ghi chú: Bài thơ đã in trong tập thơ: “Bóng thời gian”
(138 bài thơ lục bát-Thơ Trần Kim Lan)-
Nhà xuất bản Văn học Hà Nội-Qúy III-2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét