Tiếng gà gáy
Vẳng nghe nhạc khúc thăng trầm
Mơ màng bừng tỉnh… ai đang gọi mình?
Thì ra tiếng gọi bình minh
Giục người thức dậy, khiến tim ngỡ ngàng
Tiếng gà giục giã vang vang
Giữa thành Hà Nội… dâng tràn niềm yêu.
Hương quê, cùng tiếng gà kêu
Nghe như tiếng sáo phiêu diêu non ngàn
Tiếng gà gáy vọng Tràng An
Cùng lời rao sớm hàng ăn ngọt ngào
Giục người: “Mau dậy đi nào
Bình minh đã tới… xôn xao đất trời!“
Tiếng gà lay động lòng người
“Dẫu xa, mãi nhớ - quê tôi, lại về!“
Hà Nội 26-1/22-2-2010/Trần Kim Lan
(Trích từ tập thơ: “Bóng thời gian” – 138 bài thơ lục bát - Thơ Trần Kim Lan
Nhà xuất bản Văn học Hà Nội-Qúy IV 2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét