" Đâu Cũng nh - Nh v quê hương - Ci ngun dân tc - M

y ai mà quên?" (TKL)

Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

"Nhật ký Tập Cận Bình": Đấu võ mồm với Obama về việc tuần tra Biển Đông


"Nhật ký Tập Cận Bình": Đấu võ mồm với Obama về việc tuần tra Biển Đông


Obama: Thôi tôi không tranh cãi với ngài nữa, dù sao thì tôi cho tàu vào 12 hải lý là để dư luận thế giới xem chứ không phải để người dân Trung Quốc xem.
Min Zhang, một chuyên gia người Hoa nghiên cứu Trung Quốc tại New York với bút danh Hà Ngạn Tuyền đã làm một việc "táo bạo" là thay Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình viết nhật ký "vì ông quá bận". Công việc này được Hà Ngạn Tuyền bắt đầu từ tháng 4/2013 và dự định cập nhật nó cho đến khi ông Tập Cận Bình về hưu năm 2022.
Ông Hà Ngạn Tuyền, ảnh: Chinese Pen.
Bằng giọng văn hài hước, Hà Ngạn Tuyền đã hư cấu một cuộc trao đổi qua tin nhắn điện thoại giữa Tập Cận Bình và Obama ngày 17/10, trong đó lãnh đạo 2 siêu cường "đấu võ mồm" về việc Hải quân Mỹ chuẩn bị tuần tra tự do và an toàn hàng không, hàng hải ở Biển Đông, phạm vi 12 hải lý quanh các đảo Trung Quốc chiếm đóng, bồi lấp bất hợp pháp ở Trường Sa (Khánh Hòa, Việt Nam).
China Digital Times ngày 22/10 đã trích đăng trang "Nhật ký Tập Cận Bình ngày 17/10" do Hà Ngạn Tuyền thủ bút để cung cấp thêm một góc nhìn của một học giả người Hoa hải ngoại về khả năng lãnh đạo Trung - Mỹ trao đổi gì về vấn đề Biển Đông trước thông tin Hải quân Hoa Kỳ chuẩn bị tuần tra bảo vệ tự do hàng không, hàng hải 12 hải lý quanh đảo nhân tạo Trung Quốc bồi lấp bất hợp pháp. 
Do tính chất thú vị của đề tài và việc thiếu thông tin xung quanh hội nghị thượng đỉnh bí mật Mỹ - Trung về Biển Đông mà Việt Nam là quốc gia liên quan có chủ quyền đối với quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, có vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa hợp pháp dọc bờ biển theo UNCLOS đang bị hoạt động leo thang của Trung Quốc ngoài Biển Đông đe dọa, Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam xin giới thiệu đến bạn đọc một góc nhìn, phân tích của ông Hà Ngạn Tuyền dưới thể loại nhật ký giả tưởng này để có thêm thông tin tham khảo.
Cách hành văn và nội dung thể hiện quan điểm riêng của ông Hà Ngạn Tuyền.
Nhật ký Tập Cận Bình ngày 17/10/2015
"Hải quân Mỹ tung tin thách thức yêu sách 12 hải lý của ta trên các đảo ở Biển Đông, tôi lập tức đưa ra lời mời, có giỏi thì Mỹ đưa thuyền đến Hoa Đông, Hoàng Hải, Bột Hải thách thức xem. Quân Mỹ trả lời rằng họ không đến, họ chỉ đến Biển Đông. Không có cách nào khác, tôi đành nhắn tin cho Tổng thống Obama, có chuyện gì từ từ thương lượng.
Obama: Việc gì khác còn có thể từ từ nói. Việc này không có gì để thương lượng.
Tập Cận Bình: Ngài muốn làm gì?
Obama: Những cái đầu nóng thường tự cao tự đại. Tôi sợ ngài làm chuyện dại dột nên muốn cho gáo nước lạnh để ngài tỉnh lại.
Tập Cận Bình: Ngài nói cụ thể xem?
Obama: Mỹ không thừa nhận cái gọi là lãnh hải 12 hải lý ở Biển Đông mà các ngài đòi.
Tập Cận Bình: Hì hì, nói toạc móng heo không phải "đặc sắc" của Trung Quốc.
Obama: Thế giới ngày nay chỉ cần khi nào Mỹ còn có mặt, khi đó không đến lượt Trung Quốc các ngài khua chân múa tay định ra luật chơi. Trung Quốc không thể tham dự việc này.
Tập Cận Bình: Quá khứ không thể, vì thế đồng chí Đặng Tiểu Bình mới đưa ra chiến lược giấu mình chờ thời. Nhưng ngày nay chúng tôi đã là nền kinh tế lớn thứ 2 thế giới, sức mạnh quân sự ngày càng phát triển, chiến hạm đóng mới nhiều như sủi cảo thả nồi, 2 chiếc hàng không mẫu hạm đang được chế tạo.
Trung Quốc nay đã khác xưa rồi. Trung Quốc tuyên bố chủ quyền trong đường 9 đoạn ngay cửa ngõ nhà mình, một miếng pho mát nhỏ như thế mà không để chúng tôi ăn, ngài đang ích kỷ quá đấy.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Barack Obama. Ảnh: Reuters.
Obama: Tâm tư của ngài tôi biết. Cái gì mà Thái Bình Dương rất lớn, đủ cho cả Mỹ - Trung hai nước chúng ta. Cái gì mà vùng nhận diện phòng không Hoa Đông, cùng một thứ thuốc, cùng một bài ca, đó là các ngài cho rằng mình đủ lông đủ cánh, muốn cắt đất phong vương, tự vạch cho mình địa bàn thế lực. Tôi đoán không sai chứ?
Tập Cận Bình: Tổng thống Obama quả không hổ là người thông minh sáng suốt. Đúng là như thế.
Obama: Cảm ơn ngài. Ngài Tập Cận Bình, hãy nghe cho rõ: Biển Đông trước đây Mỹ không quản là vì thực lực các vị không có cách nào bành trướng nên khu vực bình yên vô sự, tàu thuyền các nước qua lại tự do. Hiện tại các ngài phát tài có tiền rồi thì đóng chiến hạm, vôi vã định biến Biển Đông thành ao nhà của mình. Tôi nói với ngài, đừng mơ.
Tập Cận Bình: Ngài dọa tôi sợ quá. Tôi nghĩ đây là mình đang nằm mơ đấy.
Obama: Bây giờ là lúc nào rồi mà ngài còn đùa được?
Tập Cận Bình: Tính tôi hay đùa, không có cách nào thay đổi. 
Obama: Ngài Tập Cận Bình, hôm nay tôi nói rõ giới hạn của Mỹ để ngài rõ, kẻo ngài chưa va đầu vào tường thì chưa quay lại. Về kinh tế, 30 năm qua thuận buồm xuôi gió ăn đủ rồi, đã đến lúc phải hãm các ngài lại. Trong thời gian đã quy định, sẽ ký BIT trước, TPP sau.
Về mặt quân sự, tính từ khi ngài lên làm Tổng bí thư tháng 11/2012, tất cả những gì ngài làm kể từ khi nhậm chức chúng tôi không thừa nhận. ADIZ Hoa Đông chúng tôi không thừa nhận và 12 hải lý lãnh hải đảo nhân tạo ở Biển Đông chúng tôi không thừa nhận.
Tập Cận Bình: Chúng tôi mạnh hơn 30 năm trước nhiều rồi, sự thực này ngài thừa nhận không?
Obama: Thừa nhận.
Tập Cận Bình: Trách nhiệm mà chúng tôi gánh vác với thế giới ngày nay nhiều hơn so với 30 năm trước.
Obama: Ừ.
Tập Cận Bình: Mỗi lần Kim Jong-un nhắm tên lửa về phái Nhật, Hàn, chúng tôi lấp tức bơm  tiền. Để thúc đẩy kinh tế các ngài, chúng tôi đã dùng thuật khích tướng để người tiêu dùng Trung Quốc sang Mỹ, châu Âu, Nhật Bản mua hàng.
Obama: Ngài khích tướng thế nào?
Tập Cận Bình: Thì chúng tôi nói Mỹ là thế lực thù địch, kêu gọi tẩy chay hàng hóa Nhật. Người dân chúng tôi thường thích làm ngược lại.
Obama: Thôi đừng vòng vo nữa. Ngài cứ đợi chiến hạm của chúng tôi đến xem.
Tập Cận Bình: Các ngài dám đến thì chúng tôi dám đánh.
Obama: Các ngài càng dám đánh, tôi càng phải đến. Đương nhiên ngài không đánh tôi cũng đến.
Tập Cận Bình: Ngài thật sự không tin chúng tôi dám đánh sao?
Obama: Tư duy người Mỹ chúng tôi khác người Trung Quốc các ngài. Đã đi là phải chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu chứ không hơi đâu ngồi nghĩ các ngài có đánh hay không đánh. Nếu các ngài khai hỏa, chúng tôi sẽ đáp trả.
Tập Cận Bình: Chúng tôi không khai hỏa, chúng tôi chỉ xua đuổi.
Obama: Thế thì xem tàu chiến bên nào cứng hơn.
Tập Cận Bình: Hảo, hảo, hảo, coi như tôi sợ ngài rồi.
Obama: Ngài định ăn nói thế nào với dân nước mình?
Tập Cận Bình: Văn hóa Trung Hoa bát đại tinh thân, không phải cái mũi lõ các ngài có thể dễ dàng lĩnh hội.
Obama: Không nói thì thôi, dù sao cũng chả liên quan đến tôi.
Tập Cận Bình: Thôi được, để tôi bảo ngài nhé. Thực ra cũng chả có gì khó. Cứ phong tỏa hết thông tin từ bên ngoài, sống chết không thừa nhận việc tàu chiến các ngài tiến vào 12 hải lý.
Obama: Nếu tôi phái thủy quân lục chiến đổ bộ đảo nhân tạo thì sao?
Tập Cận Bình: Thì tôi cho xóa hết ảnh.
Obama: Thôi tôi không tranh cãi với ngài nữa, dù sao thì tôi cho tàu vào 12 hải lý là để dư luận thế giới xem chứ không phải để người dân Trung Quốc xem.
Tập Cận Bình: Tôi thì khác với ngài, chúng tôi chỉ làm cho dân Trung Quốc xem. Chỉ cần để họ không biết chân tướng là đủ rồi.
(Hồng Thủy - nguồn: giaoduc.net.vn)


Hồng Thủy

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

Thăng trầm thế sự (20): Não nề nghe tiếng gió than (Thăng trầm thế sự-tiếp theo)

Thăng trầm thế sự (20): Não nề nghe tiếng gió than (Trăng trầm thế sự-tiếp theo)




Dập dồn nghe tiếng quê hương
Não nề gió thổi bốn phương buồn lòng
“Đạo tặc” lộng hành núi sông
“Lâm tặc”, “hải tặc”, “tặc ông”, “tặc bà”.

“Tặc thơ văn” “tặc nhạc ca”
“Đinh tặc” , “cẩu tặc” lại đà “tặc sưa”
“Dâm tặc”, “mộ tặc”... làm mưa
Bao nhiêu loại tặc sớm trưa lộng hành...

Giải thưởng vừa mới nêu danh
“Nhà thơ – thơ đạo” ngậm vành “tặc thơ!”
Việt Nam ơi! Đến bao giờ
“Đạo tặc” xếp xó, lưu kho “sử vàng”?

Tỉ tê gió vẫn thở than
Châu Âu trĩu gánh di dân oằn mình
Hunggary, Serbien, Croatia... “điểm nóng” chìm
Slowenien lại nóng, nóng lên từng ngày...

Biên giới người lại ngập đầy
Châu Âu “đất hứa” cơ may ngóng hoài
Bom Nga dồn dập giương oai
Mặc người chạy loạn, mặc ai không nhà!

NATO, Mỹ... thì thụt ậm à
Trung Đông bom xới đạn sa không ngừng
Dòng người di tản chẳng ngưng
Nước Đức “điểm nóng” trập trùng di cư.

Kẻ chống đối, người ư hừ...
Di dân ngập lối bây chừ tính sao
Merkel, Gabriel nghe tiếng lào xào
“Kìa dây tròng cổ”... buộc vào “mẫu nghi”... (1)

Cảnh sát đề nghị tức thì
“Lập rào Đức-Áo” dân di chặn liền (2)
Châu Âu ngỡ dải đường thiên
Ngăn dòng di tản đường biên đóng rồi.

Rào thép gai dựng khắp nơi
Canh chừng di tản, canh đời bình an
Thổ Nhĩ Kỳ hứng dân tràn
Euro chi ba tỉ có làm dân yên? (3)

Nghe sụt sùi đất Triều Tiên
Kể từ thế chiến liên miên cách vời
Hai miền, hai ngả, hai nơi
Vì ý thức hệ đất trời chia hai

Nhớ thương thương nhớ dặm dài
Thi thoảng gặp mặt tương lai mịt mờ
Israel, Palestine khốn khổ vật vờ
Cùng con Thiên Chúa... hai bờ chiến tranh!

Israel định xây Jeruslem tường thành
Biểu tình chống đối... phải đành ngừng xây
Ào ào lá đổ rung cây
Đông tràn héo hắt buồn thay cảnh đời...

23.10.2015/Trần Kim Lan

Ghi chú (1): Trong một cuộc biểu tình của Pegida (tổ chức chống đối người tị nạn) tại Dresden (tiểu bang nước Đức) ngày 12.10.2015 với sự tham gia của hàng ngàn người đã giương giá treo cổ dành cho nữ Thủ tướng Merkel và phó Thủ tưởng Gabriel vì chính sách nhập cư ào ạt...
(2):  Ông Reiner Wendt Chủ tịch liên bang của liên minh cảnh sát Đức đã đề nghị lập hàng rào ngăn dòng người tị nạn tại biên giới Đức-Áo.
(3): Châu Âu muốn Thổ Nhĩ Kỳ là nước sẽ ngăn chặn dòng người tị nạn, và Thổ Nhĩ Kỳ đề nghị châu Âu chi 1 tỉ, rồi sau lại đề nghị 3 tỉ...






















Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

Mua danh

Mua danh
(Khoán thủ câu: Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng)


Mua chi tiếng hão khổ thân đời
Danh “đạo” xưa nay đã thấy rồi
Ba bảy phút bừng đàm tiếu thắp
Vạn nghìn năm cháy ỉ eo khơi
Bán tong nghiệp lớn dày công tạo
Danh tận ngày dài dốc sức bơi
Ba chuyện dối lừa bia thế khắc
Đồng như trọn kiếp nhục lưu đời!


9.1.2014/Trần Kim Lan

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

Thu vàng thương nhớ (Trần Kim Lan tự biên tự diễn)

Thu vàng thương nhớ.




Thu vàng thương nhớ thu rơi
Tháng mười nhớ bước chơi vơi xa nhà
Viễn phương thổn thức châu sa
Giọt thương giọt nhớ ngân nga vọng nguồn.

Nhớ người thương, nhớ quê hương
Nhớ Hà Nội, nhớ phố phường đông vui
Nhớ hồ Gươm nước xanh trời
Nhớ cầu Thê Húc liễu soi nghiêng hồ.

Tháng mười nắng rải vàng mơ
Hồ Tây lộng gió đợi chờ dáng ai
Đợi em thiếu nữ trang đài
Áo dài tha thướt thiên thai mơ màng…

Thu vàng lạc bước quan san
Để thương, để nhớ thu vàng nhớ thương!

10.10.2015/Trần Kim Lan

Ghi chú: Bài thơ trích từ: Thăng trầm thế sự-Liên khúc thơ

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

Thăng trầm thế sự (Trần Kim Lan tự biên tự diễn)

Thăng trầm thế sự





Thăng trầm thế sự đời người
Chở chuyên buồn vui cuộc đời
Chở chuyên bốn mùa mưa nắng
Khổ đau, hạnh phúc, khóc, cười!

Thăng trầm thế sự vần xoay
Nhân tình thế thái đó đây
Khúc thương khúc oán luân chuyển
Chở chuyên phước hạnh, đắng cay…

Thăng trầm thế sự theo ta
Rảo qua khắp nẻo gần xa
Bước qua thiên đường, địa ngục
Nhân tâm thánh thiện, cải tà.

Thăng trầm thế sự muôn phương
Theo ta khắp mọi nẻo đường
Theo ta trọn đời không nghỉ
Trọn đời khắc khoải canh trường!

25.8.2015/Trần Kim Lan

Ghi chú: Bài thơ trích từ: “Thăng trầm thế sự“ (Liên khúc thơ)

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

Clip: Tình ca đêm trăng thu (Trần Kim Lan tự biên tự diễn)

Thơ toàn thanh bằng... tạm biệt mùa thu...


Clip: Tình ca đêm trăng thu (Trần Kim Lan tự biên tự diễn)






Tình ca đêm trăng thu 

Đêm thu lung linh trăng treo
Anh đàn em ngân nga theo
Lời thương trao em trăng neo
Lời yêu trao em trong veo.

Em say say theo cung đàn
Tình em trao anh nồng nàn
Tình em trao anh dâng tràn
Nàng thu vi vu non ngàn.

Đêm thu tim rung tình ca
Tình mình theo trăng bay xa
Tình mình lâng lâng muôn nhà
Mây trời nâng niu tình ta.

Em phiêu diêu theo đàn tình
Nhìn em trăng sao lung linh
Chim khuyên ca ngân tình mình
Tình mình xôn xao muôn tim.

14.10.2015 Trần Kim Lan

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

Thăng trầm thế sự (19): Thổn thức trời thu (Thăng trầm thế sự-tiếp theo)

Thăng trầm thế sự (19): Thổn thức trời thu (Thăng trầm thế sự-tiếp theo)

 

(1): Thu vàng thương nhớ.

Thu vàng thương nhớ thu rơi
Tháng mười nhớ bước chơi vơi xa nhà
Viễn phương thổn thức châu sa
Giọt thương giọt nhớ ngân nga vọng nguồn.

Nhớ người thương, nhớ quê hương
Nhớ Hà Nội, nhớ phố phường đông vui
Nhớ hồ Gươm nước xanh trời
Nhớ cầu Thê Húc liễu soi nghiêng hồ.

Tháng mười nắng rải vàng mơ
Hồ Tây lộng gió đợi chờ dáng ai
Đợi em thiếu nữ trang đài
Áo dài tha thướt thiên thai mơ màng…

Thu vàng lạc bước quan san
Để thương, để nhớ thu vàng nhớ thương!

(2): Việt Nam lụt

Hà Nội giờ mưa ngập đường
Sài Gòn mưa xối mưa tuôn lụt tràn
Khắp nơi mưa lụt mênh mang
Xin đừng vội vã oán than: “Tại Trời!”

Tại người gây lụt mà thôi
Dựng xây bừa bãi, lỏng lơi quy trình
Nước dân sẽ thấy bình minh
Là khi tham nhũng lụt dìm trôi sông!

(3): Thu vàng rực lửa đạn bom

Thu vàng rực lửa bom dồn
Syria biển lửa khiến Trung Đông kinh hoàng
Mặc NATO, Türkei, Mỹ… than van
Bom Nga cứ xối xả tràn khắp Syria…

Giương uy diễu võ gần xa
Hỏi IS có trúng, ác tà có toi?
Syria – cánh tay Mỹ, tức thời
“Tối hậu thư gửi”… cứu đời lâm nguy…

Buông tay, Mỹ đã nghĩ suy
“Mấy năm phụng dưỡng… giờ tùy liệu lo…”
Vũ khí Mỹ gửi vòng vo
Lại vào khủng bố… khiến cho khốn cùng

Giờ thì… hãy tự vẫy vùng
Mạnh ai nấy sống… cũng đừng kêu la
China mượn Syria mặc cả Nga
“Biển Đông giúp chiếm... làm qùa liên minh?!”

Cameron (1) bỗng nổi trận lôi đình
NATO kêu gọi, đệ trình ra quân
Sẵn sàng vũ khí hạt nhân
“Nếu Nga hung hãn vượt lằn nhân tâm!”

Bảo vệ kẻ hại nhân dân
Khiến Syria thảm họa càng trầm trọng hơn…
Thôi đi, chiến cuộc điên cuồng
Để cho nhân thế bốn phương yên hòa!

Ghi chú (1): Davit Cameron Thủ tướng nước Anh.

(4): Thu vàng nước Đức vàng lo

Thu vàng nước Đức sơn hà
Ngập tràn di tản… kêu la đau đầu
Hân hoan đón nhận… còn đâu?
Bang Bayer (1) nhất quyết cùng nhau trả người

Đệ đơn kiện Merkel tức thời
AFD (2) cũng vậy khởi khơi kiện bà
“Ồ ạt di tản vào nhà
Vi phạm hiến pháp, mong tòa xét ngay!”

Đạn cứ nã, bom cứ cày
Dòng người di tản vẫn ngày ngày đi
Không nhận thì phải làm gì
Mặc người ai nỡ, kệ người sao đang?

Chiến tranh khốn khổ mọi đàng
Muôn tim trĩu gánh lo toan vì đời
Nobel hòa bình đã quyết rồi
Merkel đã trượt giải... người cười người thương

Người cười biểu ngữ căng giương
“Di tản ngừng nhận, mau nhường ngai vương!”

10.10.2015

Ghi chú (1): Một trong những tiểu bang của nước Đức.
(2): Một trong những đảng chính trị của nước Đức.








































































































Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Có lẽ nào (Trần Kim Lan tự biên tự diễn)

Có lẽ nào





Có lẽ nào, ta lại phải xa nhau
Người yêu ơi! Sao tràn môi lệ đắng
Có lẽ nào, tình ta phải đớn đau
Có lẽ nào, mình mãi mãi xa vắng?

Đâu rồi ánh mắt lóng lánh trăng vương
Đâu những nụ hôn gió vờn mải miết
Đâu những ước hẹn thơm những con đường
Đâu thuyền tình xưa xôn xao biển biếc?

Có lẽ nào, anh lại sẽ xa em
Có lẽ nào, tình yêu là cách trở
Người yêu ơi! Ôi, mộng ước êm đềm
Có lẽ nào, tình chỉ còn đau khổ?
Có lẽ nào, ta lại phải xa nhau

Có lẽ nào?
Có lẽ nào?
Tình ơi!

24-8-2009/Trần Kim Lan

Bài thơ (và bản nhạc do Nhạc sĩ Lê Huy Tập​ phổ thơ)) đã được in trong tập thơ: "Khúc hát yêu thương" - Ba trong 1-Nhà Xuất bản Hội nhà văn Hà Nội-Qúy III.2012. 
 Xem tại đây: