Cuối nẻo dương trần: 311-Vá mành
Bão trời giáng xuống nhà
tôi
Mưa đá xối xả tả tơi thân
mành
Tiền còm ki cóp để dành
Cho thơ cho nhạc... Thôi
đành vá em!
Mắm tôm chưng, thịt nướng
thèm
Tả tơi mành rách, ruồi
chen nhau vào
Ruồi Việt Nam, ruồi phương
nao
Mắm tôm, thịt nướng là
nhào vô ngay!
Ruồi ơi! Thôi thế từ nay
Ngửi mùi xa cũng đủ say ruồi
à!
30.7.2017/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét