Thứ Hai, 4 tháng 11, 2024
Where I Was Born (Nơi Em Chào Đời)(Trần Kim Lan - AI)(Tiếng Anh)
152.Nơi em chào đời (Trần Kim Lan & AI(Tiếng Việt Tiếng Anh Tiếng Đức)
152.Ca khúc: Nơi em chào đời (Nhạc và lời: Trần Kim Lan-Ca sĩ: Diệp Anh)
- http://trankimlan.de/modules/news/article.php?storyid=1010
- http://trankimlan.de/modules/x_movie/x_movie_view.php?cid=9&lid=815#
- https://trankimlan.wordpress.com/2015/09/24/noi-em-chao-doi-nhac-va-loi-tran-kim-lan-ca-si-diep-anh-2/
- http://tranthikimlan.blogspot.de/2015/09/noi-em-chao-oi-nhac-va-loi-tran-kim-lan_24.html
- https://youtu.be/nzGeFhTv6o8?list=PLFMXgdGP-d0PDOMGNbOVVKeUg7K-5y-6l
152.Nơi em chào đời
(Để nhớ về cha mẹ và quê hương thân yêu
4/4- Chậm tha thiết, tình cảm)
- http://trankimlan.de/modules/x_movie/x_movie_view.php?cid=9&lid=815
- http://trankimlan.de/modules/x_movie/x_movie_view.php?cid=1&lid=707
152.Nơi Em Chào Đời
Anh hỏi, nơi đâu, em đã chào đời.
“Nơi ấy, kề ngay bên dòng sông Mã“.
Tiếng khóc: “Oa! Oa!“ Cất lên rộn rã.
Hòa tan ngay... vào sông nước mênh mang.
Nơi ấy, dòng sông chan chứa... nắng vàng.
Ngày ngày thuyền bè ngược, xuôi... cập bến.
Những tiếng "hò lơ, hò lả" thương mến.
Cùng tiếng mẹ ru, vào giấc ngủ êm.
Ngày ấy, quê hương... còn trong đạn bom.
Cha lo chinh chiến, nuôi con mình mẹ.
Mới vài tuần, mẹ đi chợ nuôi bé.
Tàu bay Pháp bắn, đò vỡ tứ bề.
Ngày ấy... bao người ra đi... không về...
Mẹ bị thương... giữa mênh mông... lạnh tái...
Lòng thương con... mẹ vượt qua bể ải...
Căng bầu sữa mẹ... em khóc... em hờn...
Và cứ thế... ngày ngày, em lớn khôn.
Mỗi khi nước rút, theo bạn bắt hến.
Nghe tiếng hò đưa da diết... lưu luyến...
Dòng sông, bến nước... hòa trong thơ em!!!
Sông Mã... thân yêu ru giấc... êm đềm.
Dẫu đến nơi nào... vẫn nghe sóng vỗ...
Ớ ơ ơ ơ ơ ơ...
Ớ ơ ơ ơ ơ ơ......
Những tiếng "hò lơ, hò lả"... thương mến.
Cùng tiếng mẹ ru... vào giấc ngủ êm...
"Hò lả, hò lơ"... dạt dào thương nhớ...
Lời mẹ ru em... vương vương... nồng nàn...
(1-1-2011/Trần Kim Lan)
Tiếng Anh
152.Where I Was Born
You ask me, where were you born?
There, right next to the Mã River.
The cry: “Oa! Oa!” resounded loudly
Immediately disappeared... into the immense river.
There, the river was filled with... golden sunlight.
Day after day, boats going up and down the river... docked.
The affectionate "hò lơ, hò lả" sounds resounded.
Along with my mother's lullaby, into a sweet sleep.
That day, my homeland... was still in the midst of bombs and bullets.
My father was busy fighting, my mother was raising her young child alone.
Just a few weeks after I was born, my mother went to the river to take a ferry to the market to buy food to feed us.
As soon as the ferry reached the middle of the river, French planes bombed it, shattering the ferry in all directions.
That day... so many people left... never to return...
My mother was wounded... in the middle of the vast river... cold...
But because of our love... my mother overcame the pain, the injury, trying to swim to shore...
Sucking her full milk... I cried, I sulked... ...
And so... day by day, I grew up.
Every time the water receded, I followed my friends to catch mussels.
And listened to the passionate singing on the river, humming, humming...
The river, the ferry... blending in my poetry!!!
The Mã River... lovingly lulls me to sleep... peacefully.
Wherever I go... I still seem to hear the sound of the waves...
Oh oh oh oh oh oh...
Oh oh oh oh oh oh...
With the affectionate "hò lơ, hò lả" sounds...
With the lullabies of mother... into sweet sleep...
"Hò lơ, hò lả"... overflowing... longing
Mother's lullabies... humming... passionate...
(1-1-2011/Trần Kim Lan)
Tiếng Đức
152. Wo Ich Geboren Wurde
Du fragst mich, wo du geboren wurdest?
Dort, direkt neben dem Fluss "Mã".
Der Schrei: „Oa! Oa!“ ertönte laut und verschwand sofort ... im riesigen Fluss.
Dort war der Fluss erfüllt von ... goldenem Sonnenlicht.
Tag für Tag legten Boote an, die den Fluss auf und ab fuhren.
Die liebevollen Klänge von „hò lơ, hò lả“ ertönten.
Zusammen mit dem Schlaflied meiner Mutter in einen süßen Schlaf.
An diesem Tag... war meine Heimat ... noch immer von Bomben und Kugeln heimgesucht.
Mein Vater war mit Kämpfen beschäftigt, meine Mutter zog ihr kleines Kind allein auf.
Nur wenige Wochen nach meiner Geburt ging meine Mutter zum Fluss, um mit einer Fähre zum Markt zu fahren und Lebensmittel für uns zu kaufen.
Sobald die Fähre die Mitte des Flusses erreichte, bombardierten französische Flugzeuge sie und zerstörten die Fähre in alle Richtungen.
An diesem Tag... gingen so viele Menschen... um nie wieder zurückzukehren...
Meine Mutter war verletzt... mitten im riesigen Fluss... kalt...
Aber dank unserer Liebe... überwand meine Mutter den Schmerz, die Verletzung, versuchte ans Ufer zu schwimmen...
Während ich ihre volle Milch trank... weinte ich, ich schmollte... ...
Und so... wurde ich Tag für Tag erwachsener.
Jedes Mal, wenn das Wasser zurückging, folgte ich meinen Freunden, um Muscheln zu fangen.
Und lauschte dem leidenschaftlichen Gesang auf dem Fluss, summend, summend...
Der Fluss, die Fähre... vermischen sich mit meiner Poesie!!!
Der Fluss "Mã"... wiegt mich liebevoll in den Schlaf... friedlich.
Wohin ich auch gehe... ich scheine immer noch das Rauschen der Wellen zu hören...
Oh oh oh oh oh oh...
Oh oh oh oh oh oh...
Mit den liebevollen „hò lơ, hò lả“-Lauten...
Mit den Schlafliedern der Mutter... in den süßen Schlaf...
„Hò lơ, hò lả“... überfließend... sehnsüchtig
Mutters Schlaflieder... summend... leidenschaftlich...
(1.1.2011/Trần Kim Lan)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét