Ngôi mộ trống (Mt 28: 1-8; Mc
16: 1-8; Lc 24: 1-11 )
1 Sáng sớm ngày thứ nhất
trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá
đã lăn khỏi mộ.2 Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức
Giê-su thương mến. Bà nói: "Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi
chẳng biết họ để Người ở đâu."
3 Ông Phê-rô và môn đệ kia liền
đi ra mộ.4 Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và
đã tới mộ trước.5 Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng
không vào.6 Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy
những băng vải để ở đó,7 và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với
các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi.8 Bấy giờ người môn đệ kia,
kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin.9 Thật vậy, trước đó,
hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.10
Sau đó, các môn đệ lại trở về nhà.
Đức Giê-su hiện ra với bà
Ma-ri-a Mác-đa-la (Mt 28: 9-10; Mc 16: 9-11 )
11 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở
ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ,12 thì
thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một
vị ở phía đầu, một vị ở phía chân.13 Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà
khóc? " Bà thưa: "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết
họ để Người ở đâu! "14 Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó,
nhưng bà không biết là Đức Giê-su.15 Đức Giê-su nói với bà: "Này bà, sao
bà khóc? Bà tìm ai? " Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói:
"Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở
đâu, tôi sẽ đem Người về."16 Đức Giê-su gọi bà: "Ma-ri-a! " Bà
quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: "Ráp-bu-ni! " (nghĩa là "Lạy
Thầy").17 Đức Giê-su bảo: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên
cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: "Thầy lên cùng Cha
của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên
Chúa của anh em"."18 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ:
"Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
Đức Giê-su hiện ra với các
môn đệ (Mt 28: 16 -20; Mc 16: 14 -18; Lc 24: 36 -49 )
19 Vào chiều ngày ấy, ngày thứ
nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người
Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em!
"20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng
vì được thấy Chúa.21 Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như
Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em."22 Nói xong, Người thổi
hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.23 Anh em tha tội
cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ."
24 Một người trong Nhóm Mười
Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến.25
Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tô-ma
đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay
vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin."26
Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó
với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói:
"Bình an cho anh em."27 Rồi Người bảo ông Tô-ma: "Đặt ngón tay
vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng
lòng nữa, nhưng hãy tin."28 Ông Tô-ma thưa Người: "Lạy Chúa của con,
lạy Thiên Chúa của con! "29 Đức Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh
tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! "
4. KẾT LUẬN THỨ NHẤT
30 Đức Giê-su đã làm nhiều dấu
lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép
trong sách này.31 Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức
Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh
Người.
(Gioan)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét