KTCƯ: 127-Ôi! Giê-ru-sa-lem
Thảm hại thay núi Thánh Si-on, thành Giê-ru-sa-lem
Nơi xưa hùng tráng, nay nên hoang phế
Nơi xưa đông đúc, nay nên quạnh quẽ
Bởi Ít-ra-en bỏ Chúa, Chúa chẳng ngự triều!
Đâu thiếu nữ Si-on duyên dáng, yêu kiều
Rất mực thủy chung, chân thành kính Chúa
Đâu những huy hoàng, sức mạnh nhà Gia-cốp
Chúa chẳng còn thương, nước mất, nhà tan!
Giê-ru-sa-lem trở nên trò cười cho thế gian
Chúa phó dân Ngài vào tay kẻ khác
Hỡi Si-on, dù ngươi than van, khóc lóc
Chúa quay lưng rồi, ôi! Giê-ru-sa-lem, hỡi ôi!
Nhưng Chúa chẳng từ bỏ mãi dân Ít-ra-en
Vì Ít-ra-en kêu cứu… Đấng Mê-si-a sẽ tới
Núi Si-on, Giê-ru-sa-lem sẽ Thánh hóa, đổi mới
Hỡi con cháu Gia-cốp, hãy ngợi khen Ngài!
(Dưạ theo sách Ai-ca, Giê-rê-mi-a/1-5/KTCƯ)
17-5-2003/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét