98-Những Thiên Thần Raphael
(Chậm, tha thiết, tình cảm)
Khi dương gian, còn chìm trong chiêm bao
Bỗng từ đâu, những Thiên Thần bé nhỏ
Ào đến bên ta, nhấc bổng lên cao (1)
“Đi đâu?“ - “Về Trời! Chúa Trời, truyền gọi!“
“Về Trời? Vể Trời? Hãy khoan! Hãy khoan!
Gia đình, bạn bè, cần phải tạm biệt!“
Nghe lời khẩn thiết, Thiên Thần cảm thông
“Này đây, kỳ hạn …” (2), vẫy chào, quyến luyến!
Ôi! Những Thiên Thần, đẹp qúa, Raphael ! (3)
Không phải là mơ - chạm - nhìn tường tận!
Ai người - hạnh phúc – sánh được – cùng ta?
“Bởi Trời - mở mắt – Thiên Đường – có thật!“
Ghi chú :
(1): Năm 1986 tại 51 Lê Văn Hưu Hà Nội (nhà xưa)
(2): Ba năm
(3): Raphael (1483-1520) các Thiên Thần
giống hệt như ảnh, mình trần,
chỉ khác: không có cánh.
19-11-2006/Trần Kim Lan
Ghi chú: Bài thơ đã được chính Tác giả phổ nhạc – Xem tại đây:
Những Thiên Thần Raphael (Sáng tác: Trần Kim Lan-
Ca sĩ: Diệp Anh)
Và đã được in trong tập thơ: “Tiếng lòng” (Trần Kim Lan) –
Nhà xuất bản Văn học - Hà Nội - qúy I.2010.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét