97-Ơn Chúa vô cùng
(Vui, tình cảm)
Từ sáng đến chiều
Nắng tràn cửa sổ
Chúa cười rạng rỡ
Nhắc nhở, thương yêu.
Từ chiều đến khuya
Trăng sao lấp lánh
Thiên Thần chắp cánh
Bay tới Thiên cung!
Ơn Chúa vô cùng
Cho nhà ở mới
Hồn vui phơi phới
Lại đầy nắng thơ…
(Bài thơ dầu tiên khi đến nơi ở mới, thứ năm 7-7-2005/2-6 Ất Dậu)
7-11-2005/Trần Kim Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét