" Đâu Cũng nh - Nh v quê hương - Ci ngun dân tc - M

y ai mà quên?" (TKL)

Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

Clip: Quê hương (Trần Kim Lan tự biên tự diễn - Ngâm thơ)

Quê hương








Xem tại đây:
Nhớ Quê Hương

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE


Quê hương ơi! Bao tháng năm xa cách
Day dứt lòng, một nỗi nhớ khôn nguôi
Phận tha phương, trôi nổi đến xứ người
Nơi viễn xứ, nhớ quê mình da diết…


Mục nam Quan, mảnh địa đầu có biết
Hồn ngẩn ngơ khúc hát gọi tình yêu
Mắt tìm mắt, trao điệu hò đưa duyên
Kỳ Lừa đó, tuổi thơ còn vương vấn…

Nhớ Hà Nội, thành thần rồng náu ẩn
Hương hoa sữa nồng thơm, đêm những đêm
Hàng sấu già đung đưa qủa ngọt mềm
Hoa phượng vĩ đỏ tươi vàng nắng thắm.

Cầu Thê Húc soi Hồ Gươm xanh thẳm
Thần Kim Quy ngậm kiếm báu thần thông
Hà Nội ơi! Xốn xang những tấm lòng
Tà áo dài dáng liễu vờn tha thướt.

Ôi! Hương tích, vùng trời mây bóng nước
Sông núi nhấp nhô, thang đá chon von
Trời đất độ trì, nâng bước cháu con
Mùa Xuân đến, người người về trẩy hội!

Vịnh Hạ Long, Ôi! Làm sao mong mỏi
Có một ngày về lại chốn thần tiên
Ngàn đảo qúy trên biển, ngỡ đất liền
Kỳ Quan lạ, thế gới đều biết tiếng!

Rừng Cúc Phương đầy chim, hoa, thú hiếm
Ta chưa về, trăn trở những đêm thâu
Ôi! Mong ước sao, dù chỉ một lần
Sẽ được nhìn tận mắt vùng đất sữa...

Nhớ làm sao, quê hương ta thuở nhỏ
Dòng sông Mã lóng lánh nắng, trăng, sao
Chở tuổi thơ, chở ao ước ngọt ngào
Vẳng tiếng hò thuyền ngược xuôi cập bến...

Ôi Hương Giang, Bến Ngự đầy thương mến
Thoảng tiếng hò, hời gọi... giữa chơi vơi
Cố Đô Huế, ngôi báu vua phải rời
Cùng với người, dân., nước cũng sóng gió!

Đèo Hải Vân, ôi! Nhớ sao nhớ qúa
Vùng trời mây hùng vĩ đẹp biết bao
Sông, núi, biển gập gềnh, sóng lao xao
Thả tâm hồn ngất ngây nghe gió hát...

Ơi! Nha Trang, biển bao la, bát ngát
Nhà cát trắng người yêu đợi mỏi mòn
Người thương ơi! Xin đừng giận, đừng hờn
Trái tim nồng, thổn thức tình yêu lớn...

Làm sao nhỉ, Sài Gòn, ta lại đến
Tắm nắng vàng chảy suốt tháng, quanh năm
Đón gió chiều về hải cảng dịu êm
Ăn trái ngọt, nhớ sầu riêng hương lạ...

Ôi! Đà Lạt, mảnh tình thơ rộn rã
Thác Cam Li ta nằm ngắm đất trời
Thông rì rào, sao buồn bã lứa đôi
Mái tóc thề vấn vương lòng du khách...

Vũng Tầu nữa, vùng trời mây hùng phách
Sông biển bao la, đồi núi chập chờn
Bãi Trước, bãi Sau, chắc cũng vẫn còn
Hình bóng ta, một mình theo bắt sóng?

Mũi Cà Mâu, ước ao sao nóng bỏng
Được một lần thăm viếng vùng đất thiêng
Sao ta được đến khắp cả mọi miền
Mai có về... trời, lòng cũng mãn nguyện!

Quê hương ơi! Bao nhớ thương xao xuyến
Biết bao giờ được về lại quê hương
Thăm gia đình, “nhà” cha, mẹ, người thương?
Ôi! Nặng lòng, quê hương ơi! Nỗi nhớ...

Nước Đức ngày 20-11-1998
Trần Kim Lan 

Không có nhận xét nào: