" Đâu Cũng nh - Nh v quê hương - Ci ngun dân tc - M

y ai mà quên?" (TKL)

Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Tai biến mạch máu não: Nếu bạn biết điều này, có thể bạn sẽ không phải nói: "Nếu như"

" NẾU BẠN BIẾT ĐIỀU NÀY, CÓ THỂ BẠN SẼ KHÔNG PHẢI NÓI "NẾU NHƯ"
Bạn chỉ tốn vài phút để đọc mấy điều đơn giản dưới đây, mà có thể cứu được mạng người...


Hình ảnh: " NẾU BẠN BIẾT ĐIỀU NÀY, CÓ THỂ BẠN SẼ KHÔNG PHẢI NÓI "NẾU NHƯ"
Bạn chỉ tốn vài phút để đọc mấy điều đơn giản dưới đây, mà có thể cứu được mạng người...

Tai biến mạch máu não Xin nhớ ba chữ: C.N.G.
Một chuyên viên điều trị nói rằng: nếu ông ta có thể đến với nạn nhân Tai biến mạch máu não trong vòng 3 tiếng đồng hồ, ông ta có thể hoàn toàn đảo ngược ảnh hưởng cuả tai biến…

NHẬN DIỆN - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Trong bữa tiệc BBQ, một người bạn bị mất thăng bằng suýt ngã, bà ta trấn an mọi người là bà không sao cả, chỉ bị trượt trên gạch và đôi giày mới… Vài người đã giúp phủi bụi cho bà (thay vi kêu xe cứu thương) và làm cho bà một đĩa thức ăn mới. Bà Ingrid tiếp tục cuộc vui cùng bạn bè cho đến hết buổi chiều.
Mọi người mới về đến nhà, thì nhận được điên thoại cuả chồng bà Ingrid, báo tin là vợ ông đã đuợc đưa vào bệnh viện lúc 6 giờ chiều, và đã qua đờí vì Tai biến mạch máu não trong bữa tiệc BBQ. Nếu có người biết cách nhận ra triệu chứng Tai biến mạch máu não, có lẽ bà Ingrid có thể vẫn còn sống với chúng ta hôm nay.

XÁC ĐỊNH - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Hệ thần kinh não bộ cuả nạn nhân Tai biến mạch máu não, có thể bị tàn phá nhanh chóng và kinh khủng, khi những người chung quanh không phát hiện ra được các triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Thực ra, một người bàng quang có thể nhận diện được Tai biến mạch máu não, bằng cách hỏi nạn nhân ba câu đơn giản:

C. N. G.
C. Yêu cầu người đó Cười
N. Yêu cầu người đó Nói
G. Yêu cầu người đó Giơ tay lên

Nếu người đó bị trở ngại bất cứ điều nào kể trên, bạn hãy gọi xe Cấp cứu ngay tức khắc.

Ghi chú: Còn một dấu hiệu khác về Tai biến mạch máu não là Lưỡi của nạn nhân bị Cong, hoặc bị Ngả về một bên. Đó cũng là triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Nếu mỗi người nhận được Email này, và gởi đi cho 10 người, thì ít nhất có một mạng người được cứu sống.
Chỉ với một cây kim, ta có thể cứu được mạng người.
Chỉ cần một ống tiêm thuốc (loại dùng xong rồi phế thải, bằng nhựa), hoặc một cây kim may, là chúng ta có thể cứu mạng một bệnh nhân đang bị chứng tai biến mạch máu não (stroke). Việc cứu chữa thật đơn giản và dễ dàng một cách lạ lùng, nhưng có thể mang đến những kết quả cũng không kém lạ lùng và hữu hiệu. Chúng ta chỉ cần một phút để đọc tài liệu này, và các điều ghi trong tài liệu quả là những hướng dẫn tuyệt vời.

Cô Irene Liu kể chuyện: “Cha tôi bị tê liệt và chết sau đó vì ông là nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não. Ước chi tôi biết được thủ thuật này từ trước. Khi tai biến mạch máu não xảy ra, tất cả những tia huyết quản nhỏ trong não bộ sẽ từ từ vỡ ra sau đó.”
Khi có bệnh nhân bị tai biến mạch máu não, chúng ta phải giữ bình tĩnh, đứng cuống quít. Điều quan trọng nhất là ĐỪNG BAO GIỜ DI CHUYỂN NẠN NHÂN, bất kỳ là họ đang bị nạn ở đâu. Vì nếu nạn nhân bị di chuyển, các tia huyết quản trong não bộ sẽ vỡ ra. Từ từ giúp bệnh nhân ngồi thẳng dậy, và chúng ta có thể bắt đầu công việc “rút máu”.
Nếu quí vị có sẵn một ống tiêm thuốc, thì tốt nhất, nếu không thì một cây kim may, hay một cây kim gúc, cũng có thể giúp chúng ta được.

1- Trước hết, chúng ta hảy hơ nóng kim bằng lửa (bật lửa, đèn nến) để sát trùng, rồi dùng kim để chích trên mười đầu ngón tay.
2- Chúng ta không cần tìm một huyệt đặc biệt nào cả, chỉ cần chích vào đầu ngón tay, cách móng tay độ một ly (milimetre).
3- Chích kim vào cho đến khi có máu rỉ ra.
4- Nếu máu không chảy, nên nặn đầu ngón tay cho đến khi thấy máu nhỏ giọt.
5- Khi máu đã chảy từ cả mười đầu ngón tay, thì chờ vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh dậy.
6- Nếu mồm bệnh nhân bị méo, thì chúng ta phải nắm hai (lổ) tai của bệnh nhân kéo mạnh, cho đến khi hai tai đều ửng màu đỏ.
7- Châm vào dái tai (ear lobe) hai mũi mỗi bên cho đến khi máu nhỏ giọt từ mỗi dái tai. Sau vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh lại. Chúng ta hãy kiên tâm chờ cho đến khi bệnh nhân hoàn toàn hồi tỉnh và không có một triệu chứng nào khác thường mới mang bệnh nhân đến bệnh viện.

Vì nếu nạn nhân được chuyên chở vào bệnh viện sớm hơn. Có thể những dằn sóc của xe cứu thương sẽ làm cho các mao quản (capillaries) trong não bộ bị vỡ ra. Nếu sau khi đó mà họ còn có thể đi đứng được, thì đúng là do phúc đức của Tổ Tiên họ.

Cô Liu nói tiếp: “Tôi học cách cứu chữa qua cách làm xuất huyết này từ một Đông y tên Hà Bảo Định (Ha Bu-Ting). Ngoài ra, tôi còn có cơ hội áp dụng phương pháp này nữa. Vì thế nên tôi khẳng định là phương pháp hữu hiệu 100%. Năm 1979, tôi đang dạy tại Đai học Fung-Gaap tại Đài Trung. Một buổi trưa nọ, tôi đang giảng bài trong lớp, thì một giáo sư khác chạy sổ vào lớp học của tôi, vừa thở vừa nói ‘Cô Liu, đến gấp dùm, ông Giám sự của chúng ta đang bị tai biến mạch máu não’.
Tôi chạy lên lầu 3 ngay tức thì và thấy ông Giám sự của chúng tôi là Trần Phúc Tiên, mặt mày nhợt nhạt, tiếng nói ngọng nghịu, và mồm thì méo xệch qua một bên, ông hội đủ tất cả những triệu chứng của một người đang bị tai biến mạch máu não. Tôi bảo một người sinh viên đang thực tập tại Đại học, đến Dược phòng bên ngoài mua cho tôi một ống tiêm, và dùng kim tiêm để châm đầu mười ngón tay của ông Trần, cho đến khi mỗi đầu ngón tay có một giọt máu cỡ hạt đậu. Sau vài phút, mặt ông Trần đã nhuận sắc trở lại, và mắt ông cũng đã bắt đầu có thần. Nhưng mồm ông thì vẫn méo, nên tôi kéo
hai tai ông cho đến khi hai tai đều đỏ vì máu đọng, rồi châm vào mỗi bên dái tai hai mũi để hai giọt máu tươm ra.

Khi hai giọt máu hai bên dái tai được rỉ ra, một phép lạ đã xảy ra. Chỉ nội trong vòng từ 3 đến 5 phút, mồm ông ta đã từ từ trở lại hình dạng nguyên thủy, và tiếng nói của ông cũng trở lại bình thường. Chúng tôi để ông nghỉ ngơi một lúc, rồi rót cho ông một tách nước trà nóng rồi đưa ông đi đến bệnh viện Ngụy Hoa gần đó. Ông nghỉ ngơi tại bệnh viện một đêm, rồi hôm sau lại trở về nhiệm sở làm việc. Sau đó, mọi việc đều bình thường. Ông không có triệu chứng nào nguy hại sau đó. Trái lại, các nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não thường khó trở lại bình thường, vì các tia máu trong não bộ bị vỡ trong khi xe cứu thương di chuyển họ đến bệnh viện. Kết quả là không thể làm cho họ vãn hồi lại trạng thái cũ.”

Theo các thống kê, thì hiện nay, bệnh tai biến mạch máu não là nguyên nhân giết chết người ta hàng thứ nhì. Những người may mắn thì có thể sống còn, nhưng phải mang tật nguyền suốt đời. Đó là một tai họa khủng khiếp có thể xảy đến cho một cá nhân. Nếu chúng ta có thể ghi nhớ phương pháp cho xuất huyết trên đây, để có thể giúp đỡ những nạn nhân của căn bệnh quái ác này, để áp dụng tức thời trên nạn nhân, thì chỉ trong một thời gian ngắn, bệnh nhân sẽ tỉnh lại và được phục hồi 100%.
Chúng tôi hy vọng là quí vị có thể phổ biến tài liệu này để bệnh tai biến mạch máu não không còn là một căn bệnh giết người như hiện nay nữa. "

Share nếu bạn muốn bạn bè đọc điều này!

(Non)

Tai biến mạch máu não Xin nhớ ba chữ: C.N.G.
Một chuyên viên điều trị nói rằng: nếu ông ta có thể đến với nạn nhân Tai biến mạch máu não trong vòng 3 tiếng đồng hồ, ông ta có thể hoàn toàn đảo ngược ảnh hưởng cuả tai biến…

NHẬN DIỆN - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Trong bữa tiệc BBQ, một người bạn bị mất thăng bằng suýt ngã, bà ta trấn an mọi người là bà không sao cả, chỉ bị trượt trên gạch và đôi giày mới… Vài người đã giúp phủi bụi cho bà (thay vi kêu xe cứu thương) và làm cho bà một đĩa thức ăn mới. Bà Ingrid tiếp tục cuộc vui cùng bạn bè cho đến hết buổi chiều.
Mọi người mới về đến nhà, thì nhận được điên thoại cuả chồng bà Ingrid, báo tin là vợ ông đã đuợc đưa vào bệnh viện lúc 6 giờ chiều, và đã qua đờí vì Tai biến mạch máu não trong bữa tiệc BBQ. Nếu có người biết cách nhận ra triệu chứng Tai biến mạch máu não, có lẽ bà Ingrid có thể vẫn còn sống với chúng ta hôm nay.

XÁC ĐỊNH - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Hệ thần kinh não bộ cuả nạn nhân Tai biến mạch máu não, có thể bị tàn phá nhanh chóng và kinh khủng, khi những người chung quanh không phát hiện ra được các triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Thực ra, một người bàng quang có thể nhận diện được Tai biến mạch máu não, bằng cách hỏi nạn nhân ba câu đơn giản:

C. N. G.
C. Yêu cầu người đó Cười
N. Yêu cầu người đó Nói
G. Yêu cầu người đó Giơ tay lên

Nếu người đó bị trở ngại bất cứ điều nào kể trên, bạn hãy gọi xe Cấp cứu ngay tức khắc.

Ghi chú: Còn một dấu hiệu khác về Tai biến mạch máu não là Lưỡi của nạn nhân bị Cong, hoặc bị Ngả về một bên. Đó cũng là triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Nếu mỗi người nhận được Email này, và gởi đi cho 10 người, thì ít nhất có một mạng người được cứu sống.
Chỉ với một cây kim, ta có thể cứu được mạng người.
Chỉ cần một ống tiêm thuốc (loại dùng xong rồi phế thải, bằng nhựa), hoặc một cây kim may, là chúng ta có thể cứu mạng một bệnh nhân đang bị chứng tai biến mạch máu não (stroke). Việc cứu chữa thật đơn giản và dễ dàng một cách lạ lùng, nhưng có thể mang đến những kết quả cũng không kém lạ lùng và hữu hiệu. Chúng ta chỉ cần một phút để đọc tài liệu này, và các điều ghi trong tài liệu quả là những hướng dẫn tuyệt vời.

Cô Irene Liu kể chuyện: “Cha tôi bị tê liệt và chết sau đó vì ông là nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não. Ước chi tôi biết được thủ thuật này từ trước. Khi tai biến mạch máu não xảy ra, tất cả những tia huyết quản nhỏ trong não bộ sẽ từ từ vỡ ra sau đó.”
Khi có bệnh nhân bị tai biến mạch máu não, chúng ta phải giữ bình tĩnh, đứng cuống quít. Điều quan trọng nhất là ĐỪNG BAO GIỜ DI CHUYỂN NẠN NHÂN, bất kỳ là họ đang bị nạn ở đâu. Vì nếu nạn nhân bị di chuyển, các tia huyết quản trong não bộ sẽ vỡ ra. Từ từ giúp bệnh nhân ngồi thẳng dậy, và chúng ta có thể bắt đầu công việc “rút máu”.
Nếu quí vị có sẵn một ống tiêm thuốc, thì tốt nhất, nếu không thì một cây kim may, hay một cây kim gúc, cũng có thể giúp chúng ta được.

1- Trước hết, chúng ta hảy hơ nóng kim bằng lửa (bật lửa, đèn nến) để sát trùng, rồi dùng kim để chích trên mười đầu ngón tay.
2- Chúng ta không cần tìm một huyệt đặc biệt nào cả, chỉ cần chích vào đầu ngón tay, cách móng tay độ một ly (milimetre).
3- Chích kim vào cho đến khi có máu rỉ ra.
4- Nếu máu không chảy, nên nặn đầu ngón tay cho đến khi thấy máu nhỏ giọt.
5- Khi máu đã chảy từ cả mười đầu ngón tay, thì chờ vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh dậy.
6- Nếu mồm bệnh nhân bị méo, thì chúng ta phải nắm hai (lổ) tai của bệnh nhân kéo mạnh, cho đến khi hai tai đều ửng màu đỏ.
7- Châm vào dái tai (ear lobe) hai mũi mỗi bên cho đến khi máu nhỏ giọt từ mỗi dái tai. Sau vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh lại. Chúng ta hãy kiên tâm chờ cho đến khi bệnh nhân hoàn toàn hồi tỉnh và không có một triệu chứng nào khác thường mới mang bệnh nhân đến bệnh viện.

Vì nếu nạn nhân được chuyên chở vào bệnh viện sớm hơn. Có thể những dằn sóc của xe cứu thương sẽ làm cho các mao quản (capillaries) trong não bộ bị vỡ ra. Nếu sau khi đó mà họ còn có thể đi đứng được, thì đúng là do phúc đức của Tổ Tiên họ.

Cô Liu nói tiếp: “Tôi học cách cứu chữa qua cách làm xuất huyết này từ một Đông y tên Hà Bảo Định (Ha Bu-Ting). Ngoài ra, tôi còn có cơ hội áp dụng phương pháp này nữa. Vì thế nên tôi khẳng định là phương pháp hữu hiệu 100%. Năm 1979, tôi đang dạy tại Đai học Fung-Gaap tại Đài Trung. Một buổi trưa nọ, tôi đang giảng bài trong lớp, thì một giáo sư khác chạy sổ vào lớp học của tôi, vừa thở vừa nói ‘Cô Liu, đến gấp dùm, ông Giám sự của chúng ta đang bị tai biến mạch máu não’.
Tôi chạy lên lầu 3 ngay tức thì và thấy ông Giám sự của chúng tôi là Trần Phúc Tiên, mặt mày nhợt nhạt, tiếng nói ngọng nghịu, và mồm thì méo xệch qua một bên, ông hội đủ tất cả những triệu chứng của một người đang bị tai biến mạch máu não. Tôi bảo một người sinh viên đang thực tập tại Đại học, đến Dược phòng bên ngoài mua cho tôi một ống tiêm, và dùng kim tiêm để châm đầu mười ngón tay của ông Trần, cho đến khi mỗi đầu ngón tay có một giọt máu cỡ hạt đậu. Sau vài phút, mặt ông Trần đã nhuận sắc trở lại, và mắt ông cũng đã bắt đầu có thần. Nhưng mồm ông thì vẫn méo, nên tôi kéo
hai tai ông cho đến khi hai tai đều đỏ vì máu đọng, rồi châm vào mỗi bên dái tai hai mũi để hai giọt máu tươm ra.

Khi hai giọt máu hai bên dái tai được rỉ ra, một phép lạ đã xảy ra. Chỉ nội trong vòng từ 3 đến 5 phút, mồm ông ta đã từ từ trở lại hình dạng nguyên thủy, và tiếng nói của ông cũng trở lại bình thường. Chúng tôi để ông nghỉ ngơi một lúc, rồi rót cho ông một tách nước trà nóng rồi đưa ông đi đến bệnh viện Ngụy Hoa gần đó. Ông nghỉ ngơi tại bệnh viện một đêm, rồi hôm sau lại trở về nhiệm sở làm việc. Sau đó, mọi việc đều bình thường. Ông không có triệu chứng nào nguy hại sau đó. Trái lại, các nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não thường khó trở lại bình thường, vì các tia máu trong não bộ bị vỡ trong khi xe cứu thương di chuyển họ đến bệnh viện. Kết quả là không thể làm cho họ vãn hồi lại trạng thái cũ.”

Theo các thống kê, thì hiện nay, bệnh tai biến mạch máu não là nguyên nhân giết chết người ta hàng thứ nhì. Những người may mắn thì có thể sống còn, nhưng phải mang tật nguyền suốt đời. Đó là một tai họa khủng khiếp có thể xảy đến cho một cá nhân. Nếu chúng ta có thể ghi nhớ phương pháp cho xuất huyết trên đây, để có thể giúp đỡ những nạn nhân của căn bệnh quái ác này, để áp dụng tức thời trên nạn nhân, thì chỉ trong một thời gian ngắn, bệnh nhân sẽ tỉnh lại và được phục hồi 100%.
Chúng tôi hy vọng là quí vị có thể phổ biến tài liệu này để bệnh tai biến mạch máu não không còn là một căn bệnh giết người như hiện nay nữa. "


(Sưu tầm)

Nhờ Thần khí Chúa ngự, Ê-li-sa làm nhiều phép lạ

KTCƯ: 88-Nhờ Thần khí Chúa ngự, Ê-li-sa làm nhiều phép lạ

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Giô-ram nối ngôi cha là A-kháp, vua Ít-ra-en
Vua Mô-áp lệ thuộc Ít-ra-en, bèn phản nghịch
Giô-ram chiêu tập vua Giu-đa, Ê-đôm tham chiến
Họ không có nước, sau bảy ngày đường.



Theo ý Giê-hô-gia-phát, Ê-li-sa được mời tới liền
Ê-li-sa cho gọi một người gảy đàn đến
Thần khí Chúa ngự trên tay người đó
“Nước sẽ tràn đầy, tuy không có mưa

Chưa hết, các ngươi sẽ thắng nghịch thù!”
Ít-ra-en dâng lễ chay, tức thì nước có
Bởi rạng đông, Mô-áp nhìn nước hóa máu
“Ba vua đánh nhau, hôi của mau mau!”

Dân Mô-áp, theo hướng trại Ít-ra-en xông vào
Nhưng bị dân Ít-ra-en vùng dậy, đánh bại
Ít-ra-en liền tràn vào xứ Mô-áp đánh phá
Vua quân Mô-áp tìm đường lui tới Ê-đôm.

Vua Mô-áp bắt thái tử làm lễ thiêu
Chúa nổi giận, khiến Ít-ra-en rời khỏi Mô-áp
Dân Mô-áp, nhờ thế, không bị truy kích
Đội quân ba vua, về lại xứ mình.

Chủ nợ bức bách một người góa chồng
Sai bắt con làm nô lệ, thế nợ
Chồng bà, là anh em các ngôn sứ
Ê-li-sa hóa nhiều dầu, bà thoát nợ.

Ngày kia, Ê-li-sa đi ngang qua đất Su-nêm
Một nhà giầu, giữ thầy trò Ê-li-sa lại
Họ mời ăn, tính xây phòng khách mới
Lần sau, Ê-li-sa ngủ phòng đẹp, tiện nghi.

Người chồng đã già, không có con trai
Ê-li-sa khiến vợ thụ thai, sinh nối dõi
Lâu sau, trẻ bỗng đau đầu, nhức nhối
Đứa trẻ về nhà, chết trong lòng bà.

Bà đem con đến gặp E-li-sa tại Các-men
Ê-li-sa khẩn cầu Chúa, ấp trên đứa bé
Trẻ bỗng sống lại, người mẹ mừng rỡ
Bà lạy tạ ơn và bế con về.

Bấy giờ, tại Ghin-gan, đói kém não nề
Các ngôn sứ phải nấu canh rau độc
Ê-li-sa bỏ bột vào thì canh ăn được
Chỉ hai mươi bánh, thừa trăm người ăn.

Na-a-man, vị tướng quân A-ram, bị bệnh phong
Gửi thư vua Ít-ra-en, theo ý tớ gái
“Ta mà chữa bệnh? Chắc y định phản?”
Vua kêu, xé áo… Ê-li-sa đòi gặp Na-a-man.

Ê-li-sa khuyên Na-a-man tắm sông Giô-đan, bảy lần
“Nước sông ta, chẳng hơn Ít-ra-en?” Na-a-man nói
Rồi giận dữ bỏ đi, chẳng đoái tới
Sau nghĩ lại, Na-a-man làm theo lời khuyên.

Tắm nước sông Giô-đan, Na-a-man khỏi bệnh liền
Na-a-man muốn Ê-li-sa nhận của lễ đền tạ
Nhân danh Chúa, Ê -li-sa chẳng nhận gì cả
Na-a-man hứa thờ phụng sự Đức Chúa Ít-ra-en.

Gie-kha-di dối chủ, lấy của A-na-man về nhà
Ê-li-sa biết được… Giê-kha-di người trắng như tuyết
Đó là bệnh hủi mà Na-a-man vừa sạch hết
Giê-kha-di bị đuổi đi, tật bệnh phải mang.

Ê-li-sa khiến rìu rơi đáy nước, nổi lên
Chúa khiến quân A-ram mù, dẫn vào trại
Ê-li-sa cầu Chúa mở mắt họ sáng lại
Ít-ra-en đãi họ ăn, khiến họ lui quân.

Thành Sa-ma-ri bị Ben-ha-đát vua A-ram bao vây
Bởi thế, Sa-ma-ri bị đói kém và đắt đỏ
“Dân ăn thịt con!” Vua Ít-ra-en xé áo
“Họa giáng bởi Đức Chúa Trời!” Vua trách Ê-li-sa.

Chúa khiến A-ram nghe tiếng ngựa, binh đao
A-ram bỏ chạy, người bệnh phong hôi của
Dân Ít-ra-en nghe tin, hôi của không xuể
Bột, lúa hạ giá, y lời Ê-li-sa truyền.

Quan hầu cận vua, lúc đó đứng canh
Liền bị đạp chết vì dân chen chúc
Ứng nghiệm lời mà Ê-li-sa đã báo trước
“Lương thực giá rẻ, ngươi không được ăn!”

Người đàn bà Su-nêm được Ê-li-sa cứu con
Nghe theo lời Ê-li-sa, bỏ xứ, tránh đói
Khi về lại nhà, mất hết của cải
Nhờ Ê-li-sa, bà nhận lại tài sản ngay.

Ê-li-sa nhìn người, tiên báo sự tương lai
Khi Kha-da-ên hỏi Ê-li-sa về bệnh vua Ben-ha-đát
Ê-li-sa bảo vua sẽ khỏi, nhưng lại khóc
Vì ông biết Kha-da-ên giết vua, cướp quyền.

(Dưạ theo sách thứ 2 - Các vua/KTCƯ)

12-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Bệnh của A-khát-gia, bởi Thần khí Chúa, Ê-li-a làm phép lạ

KTCƯ=: 87-Bệnh của A-khát-gia, bởi Thần khí Chúa, Ê-li-a làm phép lạ

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

A-khát-gia lên ngôi, dân Mô-áp phản nghịch Ít-ra-en
Một bữa A-khát-gia ngã song lầu, bệnh nặng
Vua cho tìm Ba-an-dơ-rúp, thần Éc-rôn, cầu vấn
Thiên sứ Chúa giục Ê-li-a đi tới, cản đường



Sứ giả vua thuật lại chuyện, mà rằng
“Ít-ra-en có Chúa Trời, sao cầu thần khác
Bởi nghịch Đức Chúa Trời, ngươi sẽ chết!”
Lời của người thắt lưng da, áo lông.

“Đúng Ê-li-a rồi!” Vua sai người tìm ông
“Nếu ta là người Chúa Trời cậy phán
Lửa sẽ thiêu ngươi cùng năm mươi lính”
Lửa liền giáng xuống, khiến họ chết thiêu.

Vua sai tiếp năm mươi người khác tìm
Y lời Ê-li-a, lửa đã giết chết tất cả
Lần thứ ba, cũng số người như thế
Quan cai nhận biết Chúa Trời, xin tha.

Theo lời Thiên sứ, Ê-li-a đến gặp vua
Ê-li-a lặp lại đúng lời đã báo trước
Bởi khinh thường Chúa, vua hết ân phước
Vua bệnh liệt trên giường, rồi qua đời.

A-khát-gia không con trai, Giô-ram, em, lên ngôi
Bấy giờ, Ê-li-a muốn cùng Ê-li-sa từ biệt
Các ngôn sứ ở Bết-ên cũng nói thế
Nhưng Ê-li-sa nhất quyết cùng Ê-li-a đi.

Họ đi tiếp tới bên bờ sông Giô-đan
Ê-li-a lấy áo cuộn lại, đập trên nước
Nước rẽ làm đôi, nhờ Thần khí Chúa
Họ qua sông, trước sửng sốt bao người.

Liền đó, Ê-li-a hỏi: “Ngươi ước muốn gì?”
“Xin hai phần Thần khí thầy!” Ê-li-sa nói
“Khó đấy!” Nhưng nếu thấy ta đi khỏi
Ý nguyện ấy, chắc sẽ được như lời.

Xe lửa, ngựa lửa, tách họ tức thời
Ê-li-a được cất lên, trong cơn gió lốc
Ê-li-a xé áo làm hai, rồi vứt xuống đất
Ê-li-sa nhặt áo, đập nước, cầu Chúa Trời.

Ê-li-sa qua sông, khi nước rẽ làm đôi
“Thần Ê–li-a đổ trên Ê-li-sa!” Họ kêu lớn
Hơn năm mươi người nhận Ê –li-sa làm chủ
Họ xin tìm Ê-li-a, dù Ê-li-sa cản ngăn.

Họ chẳng tìm được, đúng như lời Ê-li-sa
Ê-li-sa cùng họ tới Giê-ri-khô đất, nước độc
Cầu khẩn Chúa, Ê-li-sa chữa lành đất, nước
Ông bị trẻ nhạo báng, khi đến Bết-ên.

Nhân danh Đức Chúa Trời, Ê-li-sa bèn rủa nguyền
Hai gấu cái bỗng ra khỏi rừng rậm
Bốn mươi hai đứa bị gấu xé, cắn
Tới núi Các-men, Ê-li-sa quay trở về Sa-ma-ri.

(Dựa theo sách 2 - Các vua/1-2/KTCƯ)

10-1-2003/Trần Kim Lan
 

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Ngôn sứ Ê-li-a và vua A-kháp cùng các ngôn sứ thần ngoại

KTCƯ: 86-Ngôn sứ Ê-li-a và vua A-kháp cùng các ngôn sứ thần ngoại

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Ê-li-a thuật lời Chúa: Ít-ra-en sẽ đói kém
Chúa chỉ Ê-li-a đến khe Cơ-rít ẩn thân
Qụa đem bánh, thịt, nước uống cho ông
Hạn đến, Ê-li-a tới Xi-đôn, y lời Chúa.



Người đàn bà góa Xa-rép-ta nuôi Ê–li-a tiếp
Nhờ Chúa, Ê-li-a khiến lương thực chẳng vơi
Dù người đàn bà còn bữa cuối thôi
Ông ở nhà bà, bột, dầu đầy hũ.

Con trai người đàn bà bỗng ốm rũ
Hơi thở chẳng còn, trẻ phải lìa đời
Bà thương con, oán trách “người Chúa Trời”
Ê-li-a cầu khẩn Chúa, đứa bé sống lại.

Ba năm liền Sa-ma-ri khô hạn, nghèo đói
A-kháp, quản đốc Ô-vát-gia-hu, mỗi người mỗi nơi
Họ tìm nước suối, khe cho vật, người
Ô-vát-gia-hu gặp được Ê-li-a giữa đường đi tới

“Ê-li-a, Chúa tôi?” Ô-vát-gia-hu sấp mình xuống, hỏi
“Chính ta!” Hãy báo A-kháp ta ở đây
“Làm sao tôi dám nói lại sự này
Khi vua đòi gặp, ông lại đi khỏi?”

Nhiều ngôn sứ chết bởi I-de-ven, vợ A-kháp
Hơn trăm người, tôi dấu tại khe, hang
Tôi đem bánh, nước, nuôi họ nhiều năm
Vì tôi kính sợ Chúa Trời!” Ô-vát-gia-hu nói.

“Đừng sợ! Ta gặp A-kháp, như ta hứa
Ta chỉ danh Chúa Trời, thề cùng ngươi!”
Ê-li-a vững lòng, vì Chúa Trời chẳng rời
Nghe thuật lại, A-kháp cho đón Ê-li-a tới.

Vua nói rằng, Ê-li-a là kẻ rối loạn
Ê-li-a đáp rằng: “Kẻ rối loạn là vua!”
Vua triệu gần ngàn ngôn sứ Ba-an, A-sê-ra…
Ê-li-a đi tới Các-men, để gặp gỡ họ.

Cả dân sự Ít-ra-en cũng cùng tới đó
Ngôn sứ Ba-an, A-sê-ra… chất củi, xẻ bò
Ê-li-a cũng xé thịt, củi chất lên cao
Cả hai bên, không ai châm ngòi lửa.

Các ngôn sứ Ba-an, A-sê-ra… cùng cầu khẩn
Họ kêu tên thần, nhảy múa, hét hò
Rồi tự rạch chảy máu, trước bàn thờ
Thần họ không thiêu lễ, như ước định.

Bấy giờ, Ê-li-a lấy hai hòn đá
Tượng trưng cho mười hai chi tộc Ít-ra-en
Ông dựng bàn thờ Chúa, được lưu truyền
Rồi đào mương, đổ nước khắp của lễ.

Ê-li-a dâng lời cầu Chúa, trước tất cả
Chúa nghe thấu lời, của lễ hóa thiêu
Đá, bụi, nước… hết thảy thăng thiên
“Chúa Ít-ra-en là Chúa Trời!“ họ đồng loạt.

Những ngôn sứ vợ vua, đều bị giết
Sau sự ấy, Đức Chúa Trời giáng mưa
I-se-ven, vợ A-kháp, sai người dọa giết Ê-li-a
Ê-li-a trốn… ngủ thiếp… xin được lìa thế…

Hai lần, Thiên sứ gọi, cho ăn uống
Đi bốn mươi ngày, tới Khô-rếp, ông dừng
Ê-li-a ngủ tại hang, Chúa Trời hiển linh
Ngài khiến núi lở, động đất, lửa tới

Rồi tiếng Chúa hỏi, khi gió nhẹ thổi
“Tôi phụng sự Chúa Trời, vì dân tôi
Ngôn sứ chết cả, mạng tôi, họ đòi!”
“Hãy đi theo đường vắng Đa-mát!” Chúa Phán.

Ê-li-a vâng lời, rảo bước, mang sứ mệnh
“Hãy xức dầu Kha-da-ên, vua A-ram trước tiên
Ngươi cũng xức Dầu Giê-hu làm vua Ít-ra-en
Ê-li-sa, thay ngươi làm ngôn sứ, cũng vậy!”

Ê-li-a gặp Ê-li-sa đang cày, sau đấy
Ê-li-sa bỏ cày, xin về chào mẹ cha
Ông đãi tiệc mọi người, rồi trở ra
Cùng Ê-li-a lên đường, bởi ơn Chúa chọn.

Dân Ít-ra-en bị Ben-ha-đát vua A-ram hãm đánh
Nhờ Đức Chúa Trời, dù A-ram mạnh hơn
Hai lần liền, Ít-ra-en chiến thắng huy hoàng
Nhưng A-kháp không tuân lời Chúa, tha Ben-ha-đát.

Ngôn sứ Chúa khiển trách vua phạm lỗi
Vua phạm tội thêm, nghe vợ, sát nhân
Vì tham vườn nho, sát chủ, đoạt vườn
Ê-li-a báo: “Nhà vua chó liếm chim rỉa!”

A-kháp xé quần áo, ăn năn, hối lỗi
Nhờ vậy, họa nhà, chưa đến đời mình
A-kháp cùng Giê-hô-sa-phát đến Ga-la-át gây chiến tranh
A-kháp sợ chết, đã đổi áo cho Giê-hô-gia-phát.

Giê-hô-gia-phát kêu to tiếng lên, khi bị bắt
Giê-hô-sa-phát được tha, vì lệnh giết A-kháp thôi
A-kháp bất ngờ trúng mũi tên, bị thương
Họ dìu vua vào xe, khi chết ngất.

Vua chết, được đem về Sa-ma-ri chôn cất
Tại Sa-ma-ri, họ rửa vết máu trên xe
Chó liếm máu vua, như Ê-li-a răn đe
Ngay tại hồ những người “buôn hương” tắm.

Kế ngôi vua Giu-đa, con A-xa là Giê-hô-gia-phát
Vua giữ luật Chúa, Chúa đoái thương dân
Kẻ thù kéo đến, tự giết lẫn nhau
Vua cùng quân dân, chỉ việc vơ của.

Nhưng Giê-hô-gia-phát không dẹp hết các thần ngoại
Nên dân chưa hết lòng cùng Chúa Trời
Sau hai mươi lăm năm, vua lìa đời
Con trai vua là Giê-hô-ram, lên kế vị.

Giê-hô-ram làm vua Giu-đa tám năm liên tục
Kế ngôi Ít-ra-en, thay A-kháp, con là A-khát-gia-hu
Vào năm thứ mười bảy, Giơ-hô-gia-phát, vua Giu-đa
A-khát-gia-hu giữ ngôi hai năm, cũng thờ ngẫu tượng.

(Dưạ theo sách 1- Các vua/17-22/KTCƯ)

11-1 2003/Trần Kim Lan

 

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Gia-róp-am nghịch cùng Chúa, mất ngôi, các vua kế vị cũng gặp họa

KTCƯ: 85-Gia-róp-am nghịch cùng Chúa, mất ngôi, các vua kế vị cũng gặp họa

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Gia-rốp-am sợ dân Ít-ra-en thay lòng theo Rơ-kháp-am
Vua cho đúc hai bò vàng và nói
“Này là thần cứu Ít-ra-en khỏi l
 thuộc!”
Một con tại Bết-tên, con khác tại Đan.

Vua cùng dân sự thờ lạy bò vàng
Họ đem của lễ dâng cúng ngẫu vật
Chúa khiến bàn thờ nứt, tro tàn khắp
Gia-róp-am bị co tay, lòng chẳng cải hồi.

Gia-róp-am mất, sau hai mươi năm giữ ngôi
Lên nối ngôi thay vua cha là Na-đáp
Chỉ hai năm sau, vua Na-đáp bị giết
Bởi vua cũng thờ ngẫu tượng, như cha.

Sau khi giết Na-đáp, Ba-sa lên ngôi vua
Nhà Gia-rốp-am liền bị Ba-sa giết chết hết
Ứng lời Chúa phán, qua A-khi-gia, ngôn sứ
Ba-sa làm vua Ít-ra-en hai mươi bốn năm.

Vua Ba-sa cũng phạm tội thờ ngẫu thần
Ít-ra-en cũng theo vua, cùng phạm tội lỗi
Đức Chúa Trời sai Giê-hu, báo hậu họa
“Nhà Ba-sa sẽ bị chim rỉa, chó ăn…”

Ê-la thay cha lên ngôi vua Ít-ra-en
Dim-ri đối nghịch, giết Ê-la, lên ngôi báu
Vua giết cả nhà Ba-sa, như Giê-hu báo
Bảy tháng sau, Om-mi phản Dim-ri tự thiêu.

Típ-ni cũng nổi lên, Ít-ra-en chia hai phe
Típ-ni thua, chết, Om-ri thu trọn quyền nước
Om-ri cũng phạm tội, như các vua trước
Vua qua đời, mười hai năm trị vì.

A-kháp, con Om-ri kế ngôi vua tức thì
Vua phạm tội hơn các vua trước nữa
A-kháp lạy ngẫu thần, làm nhiều điều ác
Trưởng, út chết, nghiệm lời Chúa, qua Giô-suê.

(Dưạ theo sách 1– Các vua/12-16/KTCƯ

19-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Với nắng vàng rong chơi


Với nắng vàng rong chơi

(Tuần thứ 5 học nhạc, tôi thấy "bão hòa"... giờ đây chỉ còn "nghiên cứu, nghiền ngẫm và tìm ra bí quyết để... nâng cánh cho thơ!" Đó là điều, với tôi, còn đang nằm trong "bí ẩn"... Đến bao giờ tôi sẽ thực hiện được "Ứơc mong" của mình... câu trả lời sẽ là: Hoặc là bài thơ: "Với sao trời l
ãng du" (nếu tôi đã có thể nâng cánh cho thơ (ca) của tôi) hoặc: "Sao trời khó với" (tức là không thể thực hiện được "Ước mong")... có thể là 1 năm, 2 năm... hoặc có thể nhanh hơn... thì tôi sẽ đăng 1 trong 2 bài thơ đó... . Qúy vị gắng chờ nhé và bây giờ, xin qúy vị xem tuần 5 tôi học thế nào nhé...)




Hè về vui gọi mời
Thả hồn cùng mây trời
Bảy huyền âm bay biến
Với nắng vàng rong chơi.


Lắng tiếng sáo gọi hè
Chao ôi! Nhớ tiếng ve
Nhớ cánh phượng rực lửa
Sen ngào ngạt hương quê.

Nghe xao xuyến tâm hồn
Bâng khuâng nhớ người thương
Thăm thẳm trời viễn xứ
Vợi vợi nhớ quê hương.

23.7.2013/Trần Kim Lan


 

Gia-róp-am cùng dân sự Ít-ra-en chống đối vua Rơ-kháp-am

KTCƯ: 84-Gia-róp-am cùng dân sự Ít-ra-en chống đối vua Rơ-kháp-am

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Rơ-kháp-am kế vị ngôi Sa-lô-môn, làm vua Ít-ra-en
Gia-róp-am cùng dân chúng Ít-ra-en gặp vua, nói
“Xin vua giảm ách nặng cho dân sự
Được vậy, chúng tôi phục dịch nhà vua!”


Vua hỏi ý các trưởng lão trước kia
Nhưng bỏ lời họ, nghe người trẻ tuổi
Sau ba ngày, Gia-rốp-am cùng hội chúng tới
“Ách ngươi sẽ nặng hơn!” Vua trả lời

Gia-rốp-am cùng dân sự phản nghịch tức thời
“Hãy coi chừng ngai ngươi, hỡi nhà Đa-vít
Rơ-kháp-am cử A-đô-ram làm đốc công, bị giết
Vua Rơ-kháp-am phải bỏ trốn về tại Giê-ru-sa-lem.

Gia-rốp-am liền được dân chúng Ít-ra-en suy tôn
Nhà Đa-vít còn lại Giu-đa, như báo trước
Rơ-kháp-am bèn chiêu quân, để giành lại nước
Nhưng Chúa sai Sơ-ma-gia cản, Rơ-khàp-am lui quân.

(Dưạ theo sách 1- Các vua/12/KTCƯ)

18-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Đức Chúa Trời lại hiện ra cùng Sa-lô-môn, Sa-lô-môn thờ thần ngoại

KTCƯ: 83-Đức Chúa Trời lại hiện ra cùng Sa-lô-môn, Sa-lô-môn thờ thần ngoại

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Sau lời khẩn nguyện tại đền Chúa Trời
Sa-lô-môn lại được Đức Chúa Trời hiện đến
“Ta đã nhận mọi lời ngươi cầu khẩn
Và biệt riêng đền nên Thánh đời đời


Ngôi nước ngươi sẽ bền vững, lâu dài
Nếu ngươi vì Ta, tuân giữ điều luật
Chớ xây bỏ Ta, chớ thờ ngẫu tượng
Thì dòng dõi ngươi sẽ mãi nối ngôi.

Ngược lại, nếu ngươi không vâng lời
Ít-ra-en sẽ bị truất khỏi miền đất Hứa
Đền thờ Ta, cũng sẽ không còn nữa
Dòng dõi ngươi, thiên hạ sẽ chê cười!”

Đương thời, danh tiếng Sa-lô-môn vang khắp nơi
Bởi vua khôn ngoan, thông sáng, giầu có
Nhờ Đức Chúa Trời, Ít-ra-en hùng cường, bề thế
Nhiều nước chư hầu bái phục, viếng thăm.

Các nước quy thuận, dâng cống hàng năm
Nữ vương Sơ-va tới thăm, rất kính nể
Vì danh đồn, còn thua xa thực tế
Ho tặng nhau phẩm vật qúy làm qùa.

Sa-lô-môn có hơn ngàn hoàng hậu, cung phi
Trong số họ, đến từ nhiều nước khác
Cả những nước bang giao, Chúa cấm ngặt
Họ thờ ngẫu tượng, cạm bẫy cho Ít-ra-en.

Về già, Sa-lô-môn xem thường luật Chúa ban
Vua đã xây đền cho hoàng hậu Mô-áp
Cho hết thảy cung phi thuộc xứ ngoại
Cùng họ tế lễ thần ngoại, xông hương.

Đức Chúa Trời nổi gận, phán cùng Sa-lô-môn
“Ngươi quay bỏ Ta, nước ngươi sẽ mất
Nhưng vì Giê-ru-gia-lem mà Ta chọn, vì Đa-vít
Chỉ một chi tộc còn cho con ngươi!”

Y lời Chúa, kẻ nghịch tới tức thời
Là Ha-đát, Rơ-gôn, gốc Ít-ra-en, ở Ai-cập, Đa-mát
Gia-róp-am, tôi tớ Sa-lô-môn, người Ép-ra-im, con Nơ-rát
Tiên tri A-khi-gia báo lời Chúa cho Gia-róp-am.

A-khi-gia xé áo thành mười hai phần
Ông chia mười mảnh áo cho Gia-róp-am nhận
Nghĩa là mười chi Ít-ra-en, Gia-rốp-am cai quản
Sa-lô-môn hay tin, tìm Gia-rốp-am, để giết đi.

Gia-rốp-am phải tạm trốn qua Ê-díp-tô ngụ cư
Sa-lô-môn mất sau bốn mươi năm ngự trị
Hài cốt vua, chôn tại thành tổ phụ
Rơ-kháp-am, con trai Sa-lô-môn, nối ngôi, thay cha.

(Dựa theo sách 1 - Các vua/9-11/KTCƯ)

18-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Làm cho muôn dân trở thành Môn đệ

Làm cho muôn dân trở thành Môn đệ
(4/4 - Tha thiết, tình cảm)

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE


Nào bạn năm châu, tay nắm chặt tay
Vai sát kề vai, lắng nghe lời Chúa
Loan tin Cứu độ, loan tin đất Hứa
Để cho muôn dân được thấy Thiên đường!



Nào tay cầm tay, kết đoàn bốn phương
Một lòng vì Chúa, Tin Mừng loan báo
Một lòng vì Chúa, dốc lòng truyền giáo
Để cho muôn dân tin kính Chúa Trời!

(ĐK) Nào ta cùng đi, loan tin khắp nơi
Thắp sáng Đức tin muôn tim trần thế
Làm cho muôn dân trở thành Môn đệ (*)
Vì tình yêu Chúa tỏa sáng thương yêu!

Ghi chú (*): Chủ đề của ĐHGT từ 23-28.7/2013 tại Rio De Janeiro Brazil: “Hãy đi và làm cho môn dân trở thành Môn đệ” (Mt 28:19 –KTTƯ)


23.7.2013/Trần Kim Lan
 

Sa-lô-môn xây đền Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ngự xuống đền thờ

KTCƯ=: 82-Sa-lô-môn xây đền Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ngự xuống đền thờ


_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Vua sa-lô-môn giầu có, vinh hiển vô cùng
Mười hai trưởng vùng giúp vua trị nước
Các nước xung quanh đều triều cống Ít-ra-en
Bởi vua thông sáng, đâu cũng bái phục.


Sa-lô-môn sáng tác ba ngàn câu châm ngôn
Cùng hơn ngàn bài thơ, luận bàn khác
Danh tiếng vua vang đồn khắp các vùng
Các vua thế gian, đều đến thăm viếng.

Sa-lô-môn có ý định sẽ xây đền thờ
Vua Khi-ram, xứ Li-băng cấp cho gỗ qúy
Còn Sa-lô-môn cấp lúa, dầu cho vua Li-băng
Dân sự Ít-ra-en đồng lòng góp công, của.

Đền thờ Chúa được xây trong bảy năm
Đền to lớn, dát vàng, gỗ, đá… hiếm
Cung điện Sa-lô-môn cũng đã được xây xong
Con gái Pha-ra-ô, vợ vua, cung riêng biệt.

Sa-lô-môn mời triệu vua láng giềng giúp thêm
Vua Li-băng giúp bên trong đền hoàn tất
Mọi việc bằng đồng, đảm nhiệm vua Khi-ram
Xong xuôi, hòm Giao ước được rước đến.

Khi hòm bia Giao ước ngự trong đền
Quanh đền, mây phủ, tỏa sáng cùng khắp
Trước hào quang Chúa, hết thảy kinh hoàng
Hướng về Chúa, cùng Ít-ra-en, Sa-lô-môn tuyên khấn

“Đây là nơi Chúa Trời ngự đời đời!”
Vua chúc phước cho hết thảy dân sự
“Ai giữ đúng điều luật Đức Chúa Trời
Người đó sẽ được Chúa ban ơn phước.

Đức Chúa Trời đoạt Ít-ra-en khỏi tôi đòi
Bởi tổ phụ Ít-ra-en được Chúa tuyển chọn
Mọi điều Chúa hứa, sẽ được như lời
Nều dòng dõi Ít-ra-en tuân giữ luật Chúa.

Nếu kẻ phạm tội hối lỗi, ăn năn
Họ đến cửa đền xin Chúa tha thứ
Xin Đức Chúa Trời mở rộng tấm lòng
Khiến kẻ có tội biết đường sửa cải.

Nếu xảy đói kém, dịch bệnh, thiên tai
Vì các tội lỗi mà Ít-ra-en đã phạm
Khi dân sự đến đền Chúa khẩn cầu
Xin Chúa đoái thương, nhận lời cứu giúp.

Nếu khách ngoại kiều khẩn cầu danh Ngài
Xin Đức Chúa Trời mở lòng từ ái
Xin ban cho họ mọi điều cầu xin
Để danh Ngài, thế gian đều biết tới.

Khi xảy ra trong nước có chiến tranh
Khi dân Chúa hướng về đền cầu khẩn
Ngự trên cao, xin Chúa tham trận cùng
Khiến kẻ nghịch thù sẽ phải bại trận.

Nếu dân sự phạm tội, bị bắt tù
Nếu họ kêu cầu, xin Chúa thương với
Khiến kẻ thù phải động lòng nhân từ
Vì là người, ai mà không lầm lỗi.

Dân chúng Ít-ra-en cùng hợp lòng, đồng tâm
Họ dâng lễ tạ ơn, nhiều vô kể
Ít-ra-en lễ đền thờ Chúa hai tuần liền
Hết thảy mừng vui, trước ơn phước Chúa!

(Dưạ theo sách 1- Các vua/4-8/KTCƯ)

8-1-2003/Trần Kim Lan

 

Đức Chúa Trời hiện đến cùng Sa-lô-môn trong mơ, vua xử kiện

KTCƯ: 81-Đức Chúa Trời hiện đến cùng Sa-lô-môn trong mơ, vua xử kiện

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Sa-lô-môn cưới con gái Pha-ra-ô về làm vợ
Hai người về ở tại thành Đa-vít xưa
Vua kính trọng Chúa Trời, như Đa-vít dạy
Chưa đền thờ, vua dâng lễ nơi cao.



Một hôm, vua đến Ghíp-ôn, dâng của lễ
Trong mơ, Chúa đã hiện đến cùng Sa-lô-môn
“Hãy xin điều gì ngươi muốn!”, Chúa phán
“Lạy Chúa, ban cho tôi sự khôn ngoan!”

Lời xin của Sa-lô-môn làm đẹp lòng Chúa
“Ngươi chẳng xin Ta giầu có, sống lâu
Cũng chẳng xin mạng của kẻ thù nghịch
Về sự thông sáng, ngươi sẽ dẫn đầu.

Ngươi cũng sẽ giầu có và vinh hiển
Chẳng ai sánh bằng ngươi, dù chẳng xin
Cũng sẽ sống lâu, nếu ngươi trọn vẹn
Gìn giữ điều luật, như Đa-vít đã làm!”

Sa-lô-môn hiểu là giấc mơ, khi tỉnh giấc
Vua trở về Giê-ru-sa-lem, dâng của lễ thiêu
Mở tiệc khoản đãi hết thảy tôi tớ
Bấy giờ, có hai người đến kêu cầu.

Họ ở chung phòng, cùng có con nhỏ
Một đứa bị chết, vì mẹ đè lên
Giữa đêm, người ấy đánh tráo đứa trẻ
Họ đều nhận đứa sống là con mình.

Vua Sa-lô-môn nghe họ tranh giành đứa bé
Rồi truyền người mang tới một cây gươm
“Chia trẻ làm hai, mỗi người một nửa!”
“Chớ giết nó, mẹ đứa trẻ thốt lên

Xin cho người kia, đứa trẻ còn sống!”
Người đàn bà kia nói: “Hãy chia ra!”
Lập tức, vua Sa-lô-môn bèn cất tiếng phán
“Bà xin đừng giết, nó là con bà!”

Cả Ít-ra-en đều nghe sự vua đoán xét
Hết thảy kính nể vua Sa-lô-môn công bình
Họ hiểu vua khôn ngoan và sáng suốt
Bởi vua được Đức Chúa Trời ở cùng.

(Dựa theo sách 1- Các vua/3/ KTCƯ )

8-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Đức Chúa Trời hiện đến cùng Sa-lô-môn trong mơ, vua xử kiện

KTCƯ: 81-Đức Chúa Trời hiện đến cùng Sa-lô-môn trong mơ, vua xử kiện

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Sa-lô-môn cưới con gái Pha-ra-ô về làm vợ
Hai người về ở tại thành Đa-vít xưa
Vua kính trọng Chúa Trời, như Đa-vít dạy
Chưa đền thờ, vua dâng lễ nơi cao.



Một hôm, vua đến Ghíp-ôn, dâng của lễ
Trong mơ, Chúa đã hiện đến cùng Sa-lô-môn
“Hãy xin điều gì ngươi muốn!”, Chúa phán
“Lạy Chúa, ban cho tôi sự khôn ngoan!”

Lời xin của Sa-lô-môn làm đẹp lòng Chúa
“Ngươi chẳng xin Ta giầu có, sống lâu
Cũng chẳng xin mạng của kẻ thù nghịch
Về sự thông sáng, ngươi sẽ dẫn đầu.

Ngươi cũng sẽ giầu có và vinh hiển
Chẳng ai sánh bằng ngươi, dù chẳng xin
Cũng sẽ sống lâu, nếu ngươi trọn vẹn
Gìn giữ điều luật, như Đa-vít đã làm!”

Sa-lô-môn hiểu là giấc mơ, khi tỉnh giấc
Vua trở về Giê-ru-sa-lem, dâng của lễ thiêu
Mở tiệc khoản đãi hết thảy tôi tớ
Bấy giờ, có hai người đến kêu cầu.

Họ ở chung phòng, cùng có con nhỏ
Một đứa bị chết, vì mẹ đè lên
Giữa đêm, người ấy đánh tráo đứa trẻ
Họ đều nhận đứa sống là con mình.

Vua Sa-lô-môn nghe họ tranh giành đứa bé
Rồi truyền người mang tới một cây gươm
“Chia trẻ làm hai, mỗi người một nửa!”
“Chớ giết nó, mẹ đứa trẻ thốt lên

Xin cho người kia, đứa trẻ còn sống!”
Người đàn bà kia nói: “Hãy chia ra!”
Lập tức, vua Sa-lô-môn bèn cất tiếng phán
“Bà xin đừng giết, nó là con bà!”

Cả Ít-ra-en đều nghe sự vua đoán xét
Hết thảy kính nể vua Sa-lô-môn công bình
Họ hiểu vua khôn ngoan và sáng suốt
Bởi vua được Đức Chúa Trời ở cùng.

(Dựa theo sách 1- Các vua/3/ KTCƯ )

8-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thân tằm tha hương ( Thơ: Trần Kim Lan - Ns Nguyễn Vinh ngâm thơ)

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

Sa-lô-môn kế vị Đa-vít

KTCƯ: 80-Sa-lô-môn kế vị Đa-vít

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Khi Đa-vít đã già, người luôn lạnh cóng
A-vi-sác, gái đồng trinh, được tuyển vào cung
Nàng nằm trong lòng vua, để vua được ấm
A-vi-sác săn sóc vua, nhưng vẫn trinh nguyên.


Đa-vít già, không còn biết đến việc nước
A-đô-ni-gia, con Ha-gít, tự tôn lên làm vua
A-đô-ni-gia, sinh sau Áp-sa-lôm, đẹp đẽ, xinh xắn
Giô-áp, tư tế E-gia-tha, giúp A-đô-ni-gai lên ngôi.

Bát-se-va, mẹ Sa-lô-môn, theo kế Na-than chỉ dẫn
Bà nhắc Đa-vít nhớ: “Kế vị là Sa-lô-môn!”
Na-than cập báo: “A-đô-ni-gia, ngai báu đã chiếm
Việc xưng vương này, phải ý vua chăng?”

Đa-vít nhân danh Đức Chúa Trời mà nói
“Sa-lô-môn sẽ nối ngôi, lời hứa được nên!”
Sa-lô-môn được xức dầu làm vua, tức khắc
Dân chúng thổi kèn, vua được vinh danh.

A-đô-ni-gia cùng kẻ mưu nghịch khiếp đảm
Sa-lô-môn tha cho họ và A-đô-ni-gia về nhà
Đa-vít chúc phước Sa-lô-môn, dặn dò ân oán
Vua lìa đời, sau bốn mươi năm trị vì.

A-đô-ni-gia nhờ Bét-se-va hỏi xin Sa-lô-môn một điều
“Tôi muốn A-vi-sác, cung nữ Đa-vít làm vợ”
“Ý định hắn, làm bỉ mặt cha mình”
A-đô-ni-gia liền bị Sa-lô-môn sai người giết bỏ.

Sim-y, kẻ rủa Đa-vít, bị cấm tại gia
Cũng bị giết, vì phạm lời đã hứa
Bởi Sa-lô-môn bắt thề, trước đó, ba năm
Nhưng lại ra khỏi nhà, tìm đầy tớ.

Giô-áp nghe tin dữ, đến đền thờ ngay
Sa-lô-môn liền sai người đến giết Giô-áp
Kẻ giết oan Áp-ne, A-ma-xa mà Đa-vít chẳng hay
Sa-lô-môn trả oán thù mà Đa-vít trăn trối.

(Dựa theo sách 1- Các vua/1-2/KTCƯ)

7-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Tình mẹ bao la (Thơ: Trần Kim Lan - Nhạc , hòa âm và trình bày: Nguyễn Vinh)




Tình mẹ bao la (Thơ: Trần Kim Lan - Nhạc Nguyễn Vinh)

Tình mẹ bao la (Thơ: Trần Kim Lan - Nhạc Nguyễn Vinh)
(Viết tặng những người mẹ trong đó có mẹ của tôi- riêng tặng thân mẫu Ns Nguyễn Vinh và Ns Nguyễn Vinh)

(Xin chân thành cảm ơn nhạc sĩ Nguyễn Vinh đã nâng cánh cho "Tình mẹ bao la")



Xem tại đây:


Tình mẹ rộng lớn mênh mông
Nuôi con khôn lớn nuôi con nên người
Chiến tranh loạn lạc chia phôi
Gia đình hai ngả hai nơi ngược dòng.




Tha phương trĩu gánh tang bồng
Mình mẹ xoay sở bán buôn qua ngày
Cho con thịt cá cơm đầy
Còn mẹ lặng lẽ cơm chay muối cà...

Thương mẹ lệ chảy chan hòa
Trọn đời vất vả cánh hoa úa tàn
Phù dung một đóa kiêu sang
Vì con bươn trải gian nan chẳng sờn!

Một lòng chung thủy sắt son
Thương mẹ con nguyện gắng công học hành
Nước an nhà chẳng an lành
Vì ý thức hệ mà thành người dưng...

Mẹ chờ mờ mắt còng lưng
Trút hơi thở cuối vẫn bừng khát khao
"Con ơi! Chung giọt máu đào
Anh em một nóc lòng nào chẳng thương?"

Tình mẹ bao la ngát hương
Cho con tình khúc nắng hường tỏa lan!

16.3.2013/Trần Kim Lan

 






Sa-tan giục lòng Đa-vít, vua truyền kiểm tra dân số Ít-ra-en

KTCƯ: 79-Sa-tan giục lòng Đa-vít, vua truyền kiểm tra dân số Ít-ra-en

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Sa-tan giục lòng… Đa-vít kiểm soát dân Ít-ra-en
Giô-áp can ngăn, nhưng vua không đổi ý
Kiểm tra dân số xong. Đa-vít ăn năn
Vua cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ.


Qua ngôn sứ Gát, Chúa Trời phán rằng
“Hoặc là bảy năm đói kém trong xứ
Hay ba tháng, chạy trốn kẻ nghịch thù
Hoặc ba ngày dân xứ dịch hành hạ?

Trong ba việc, vua chọn một mà thôi
Vì lỗi lầm vua, chắc sẽ bị phạt!”
“Sự khốn khổ tôi thật lớn lao thay
Xin Chúa đừng để tôi sa kẻ ác!”

Dịch bệnh liền xảy ra khắp mọi nơi
Bảy vạn người bị nhiễm dịch mà chết
Y lời đã phán, Thiên Chúa ngừng tay
“Xin phạt mình tôi, tha cho dân sự!”

Nói xong, Đa-vít mua sân, lập bàn thờ
Dâng lễ thiêu, theo ý Chúa, qua Gát
Đức Chúa Trời lại đoái thương chúng dân
Tai họa trong xứ lập tức chấm dứt.

(Dưạ theo sách thứ hai của Sa-mu-ên/24/KTCƯ)

7-1-2003/Trần Kim Lan

 

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Tình mẹ bao la (Thơ: Trần Kim Lan - Nhạc và trình diễn: Nguyễn Vinh)




"Tình mẹ bao la ngát hương
Cho con tình khúc nắng hường tỏa lan..." (Trần Kim Lan)

Bài ca cuối của Đa-vít

KTCƯ: 78-Bài ca cuối của Đa-vít

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Xem tại đây:
Đêm trăng tương tư (thơ TKL)
Chỉ tại chữ thương (Thơ Đường luật - TKL)

Này là những lời sau hết của Đa-vít
Là người được Chúa che chở, nâng cao
Được chịu xức dầu Đức Chúa Trời Gia-cốp
Và làm kẻ hát, ca ngợi ơn Ngài.


Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi thần cảm
Lời của Ngài từ nơi miệng lưỡi tôi
Đức Chúa Trời Ít-ra-en là hòn đá lớn
Ai người công minh, Chúa chẳng bỏ rơi.

Ai kính sợ Chúa Trời, là sự sáng
Trọn cuộc đời, chẳng biết sự tối tăm
Như mặt trời mọc tỏa muôn tia nắng
Như buổi sớm mai, chẳng có sương giăng.

Nhà Đa-vít chẳng toàn xứng trước nhan Chúa
Nhưng Ngài lập một Giao ước đời đời
Để cứu rỗi tôi, cứu cả dòng dõi
Tuân giữ Giao ước – ngôi báu chẳng rời.

Trái lại, kẻ ác bị quăng vào lửa
Như gai chông, không thể nắm bằng tay
Phải dùng sắt, hay cán lao, túm lấy
Rồi chính tại chỗ, lửa đốt cháy thiêu.

(Dựa theo sách thứ hai của Sa-mu-ên/23/KTCƯ)

7-1-2003/Trần Kim Lan

Chỉ tại chữ thương

Chỉ tại chữ thương


“Thương người xiêu vẹo dẫm lên trăng” 
Chú Cuội ơi hời cuống quýt vần
Thảng thốt chị Hằng xoay ánh nguyệt
Xôn xao đàn qụa động dòng Ngân
Ngưu Lang hốt hoảng tan mơ ảo
Chức Nữ ngẩn ngơ tiếc mộng thầm
Vẳng tiếng chim quyên kêu gọi bạn
Thương mình lỡ bước bước qua trăng.


21.7.2013/Trần Kim Lan

Đêm trăng tương tư

Đêm trăng tương tư


Tương tư lỡ bước lên trăng
Trăng theo nhịp bước nâng chân phiêu bồng
Người ơi người có biết không
Sao ta mãi nhớ mênh mông mắt người?

Dẫu mình hai ngả hai nơi
Mắt mình vẫn mãi rối bời tim ta
Địa cầu hai nửa chia xa
Long lanh ánh mắt thiết tha duyên tình.

Vương tơ ánh mắt vào tim
Khiến ai ngơ ngẩn đi tìm bóng câu
Trăng ơi hãy bắc nhịp cầu
Cho ta gặp lại nhiệm mầu mắt ai!


21.7.2013/Trần Kim Lan

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

Biết có với sao trời?

Biết có với sao trời?



Tuần thứ tư: xướng âm
Còng lưng gánh dương trần
Thiên cung nhạc thăm thẳm
Ôi! Biết đâu mà lần?



Ngày lại ngày lại trôi
Bảy huyền âm không rời
Kiên trì và nhẫn nại
Biết có với sao trời?

Nhủ mình vững tay chèo
Đường dẫu có cheo leo
Băng qua được bão tố
Bình yên biển lại reo!

20.7.2013/Trần Kim Lan

 

Bài ca của Đa-vít

KTCƯ: 77-Bài ca của Đa-vít

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Đức Chúa Trời là Đấng giải cứu tôi
Ngài là hòn đá và là đồn lũy
Là Đấng che chở, là nơi ẩn náu
Đáng ngợi khen thay, Thiên Chúa của Ít-ra-en!



Khi tôi kêu cầu Đức Chúa quyền năng
Ngài nhận lời tôi, nghịch thù tan tác
Trong cơn hoạn nạn, tôi khẩn cầu Chúa
Lời tôi kêu xin, thấu đến tai Ngài!

Bấy giờ, đất động, trời rung, lửa bay
Kẻ hãm đánh tôi, tối tăm, kinh hãi
Ngài kéo tôi lên, thoát khỏi kẻ ác
Vì tôi tuân giữ luật lệ Ngài ban.

Kẻ hay thương xót, sẽ được Chúa thương
Ai trái nghịch Chúa, sẽ bị nghiêm trị
Kẻ kiêu căng, hung ác bị hạ bệ
Nhưng người khốn khổ, được Chúa nâng lên.

Chúa của Ít-ra-en, Ngài chính là ngọn đèn
Ngọn đèn Ngài chiếu sáng sự tăm tối
Nhờ Ngài, tôi phá vòng quân vây bủa
Chà nát nghịch thù mạnh mẽ khôn lường.

Có kẻ nghịch thần nào quyền năng hơn
Đức Chúa Trời mạnh mẽ hơn tất cả
Ngài là Đấng sức mạnh cùng bao phép lạ
Kẻ chống đối Ngài, bại hoại, tan tành.

Chúa giải cứu tôi khỏi sự tranh giành
Ngài gìn giữ tôi đứng đầu các nước
Mọi kẻ nghịch phản bị tôi khuất phục
Bởi Ngài hiện hữu cùng tôi, chẳng rời.

Tôi vinh danh Ngài, Chúa tể loài người
Tôi ngợi khen Ngài, khắp trên trái đất
Đức Chúa Trời, chính là Đấng duy nhất
Hãy ca ngợi Ngài, đến mãi muôn đời!

(Dựa theo sách hai của Sa-mu-ên/22/KTCƯ)

7-11-2003/Trần Kim Lan

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Đa-vít phạm tội, Đức Chúa Trời sai ngôn sứ Na-than khiển trách vua

KTCƯ: 76-Đa-vít phạm tội, Đức Chúa Trời sai ngôn sứ Na-than khiển trách vua


_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Nhờ Đức Chúa Trời luôn luôn trợ giúp
Đa-vít thắng dân Phi-li-tinh, Mô-áp, Xô-va và Ê-đôm
Vua trả tài sản cho Mơ-phi-bô-sét, con Giô-na-than
Mơ-phi-bô-sét què chân, được ăn chung bàn Đa-vít.


Đa-vít sai sứ chia buồn cùng con Na-khát
Nhưng sứ giả bị cắt quần áo, râu
Tại Tốp, Kha-nun chiêu quân dân Am-môn, A-ram
Đạo quân bị Đa-vít đánh bại tức khắc.

Một ngày kia, khi Đa-vít vừa thức giấc
Thấy Bát-se-va, vợ U-ri-gia, bèn vời nàng vào
Sau lần gặp ấy, Bát-se-va đã mang thai
Đa-vít mưu giết U-ri-gia, chiếm Bát-se-va làm vợ.

Việc Đa-vít làm, không đẹp lòng Chúa
Ngài đã sai Na-khan đến khiển trách vua
Báo trước tai họa sẽ giáng nay mai
“Cả Ít-ra-en sẽ biết, dù vua kín nhiệm!”

Đa-vít hối hận… con Bát-se-va sinh, đau nặng
Vua kiêng ăn, nhưng không cứu được con
Vua xức dầu, lạy thờ Chúa, ăn năn
Bát-se-va sinh Sa-lô-môn, được Chúa đoái đến.

Họa lại đến cùng Đa-vít, như Chúa phán
Am-nôn, con Đa-vít làm nhục em gái Ta-ma
Áp-sa-lôm giết Am-nôn trả thù em gái mình
Đa-vít hay tin, Áp-sa-lôm sợ cha. chạy trốn.

Bìết Đa-vít nguôi giận Áp-sa-lôm, Giô-áp mưu giúp
Áp-sa-lôm được Đa-vít tha tội, trở về nhà
Nhưng hai năm, Đa-vít không gặp mặt Áp-sa-lôm
Sau nhờ Mô-áp, hai cha con gặp lại.

Áp-sa-lôm lấy lòng Ít-ra-en, ngôi vua tiếm đoạt
Đa-vít hay tin, phải chạy trốn khỏi Giê-ru-sa-lem
Xi-va chiếm của cải Mơ-phi-bô-sét, nhờ cáo gian
Sim-y, nhà Sa-un rủa Đa-vít, vua không giết.

Nghe lời của A-khi-thô-phen, là người hầu cận
Áp-sa-lôm ngủ cùng các cung phi của cha
Đa-vít bị sỉ nhục trước Ít-ra-en vì Áp-sa-lôm
Thảy đều ứng nghiệm lời Chúa báo trước.

Áp-sa-lôm không nghe kế A-khi-thô-phen, Đa-vít thoát chết
Vì Khu-sai đưa tin mật cho Đa-vít trốn đi
A-khi-thô-phen tự tử, Đa-vít đến ngụ tại Ma-kha-na-gim
Áp-sa-lôm thất trận, bị chết bởi tay Giô-áp.

Dân đưa Đa-vít qua sông Giô-đan, kế đó
Vua thôi khóc Áp-sa-lôm, tha trừng phạt Sim-y
Đa-vít thưởng Bác-di-lai đã giúp đỡ lương ăn
Người Ít-ra-en, Giu-đa chống đối nhau vì công thưởng.

Bấy giờ, Se-va, người Ben-gia-min, bèn phản nghịch
Ít-ra-en theo Se-va, phe Đa-vít, có người Giu-đa
Các cung phi mà Áp-sa-lôm làm nhuốc nhơ
Bị vua tống giam, trọn đời ở góa.

A-ma-xa được sai đánh Se-va, nhưng chậm trễ
Giô-áp đã dùng gươm đâm A-ma-xa chết ngay
Ít-ra-en hợp cùng Giô-áp, Sê-va bị nộp thây
Họ về nhà, Giô-áp bên vua kề cận.

Ba năm liền, dân Ít-ra-en bị tai ách
Đa-vít cầu Đức Chúa Trời, hiểu nguyên do
“Sa-un diệt người Ghíp-ôn, bội lời thề
Sẽ không giết họ, như đã cam kết!”

Những người Ghíp-ôn đòi Đa-vít trả thù huyết
Bảy người nhà Sa-un chết, Mô-phi-bô-sét được tha
Đa-vít chôn hài cốt nhà Sa-un cùng mồ
Xong việc ấy, Chúa lại đoái thương xứ.

Ít-ra-en tiếp tục tranh chiến cùng xứ khác
Đó là ba chiến trận với người Phi-li-tinh
Nhờ Đức Chúa Trời, Đa-vít thắng vẻ vang
Những kẻ cao lớn, đều bị giết chết.

(Dựa theo sách thứ hai của Sa-mu-ên/8-21/KTCƯ)

5-1-2003/Trần Kim Lan

 

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Đa-vít thắng dân Giê-bu-sít, dân Phi-li-tinh, Đức Chúa Trời cản ý định…

KTCƯ: 75-Đa-vít thắng dân Giê-bu-sít, dân Phi-li-tinh, Đức Chúa Trời cản ý định…

_MSC_CLICK_TO_OPEN_IMAGE

Đa-vít cùng quân dân tiến đánh thành Giê-ru-sa-lem
Nhưng dân Giơ-vút tỏ ra khinh thường Đa-vít
“Kẻ mù, què, đủ đuổi ngươi!” Họ nói
Nhờ Chúa ở cùng, Đa-vít chiếm được thành.


Dân Phi-li-tinh hay tin Đa-vít làm vua Ít-ra-en
Họ bèn kéo quân tới, để hãm đánh
Đa-vít cầu vấn Chúa, trước khi ra trận
Hai lần, Đa-vít đánh thắng đạo quân Phi-li-tinh.

Đa-vít cùng dân sự liền kéo đến Giu-đa
Để đưa hòm Đức Chúa Trời về lại
Vua, dân Ít-ra-en cùng nhảy múa mừng đón
Út-sa bị chết vì giơ tay nắm hòm.

Hòm Đức Chúa Trời để tại nhà Ô-vết-ê-đôm
Nhà Ô-vết-ê-đôm được Đức Chúa Trời ban phước
Đa-vít đón hòm Chúa về nhà, trong trại
Rồi dâng của lễ thiêu, lễ thù ân.

Nhân danh Đức Chúa Trời, Đa-vít chúc phước lành
Cho dân Ít-ra-en, cho cả dòng tộc
Mi-khan, con gái Sa-un khinh Đa-vít nhảy múa
Không đẹp lòng Chúa, nàng chẳng sinh con.

Đa-vít định xây đền Chúa, để tạ ơn
Chúa đến cùng Na-than, cản trở dự định
“Khi nào mà ngày của Đa-vít đã mãn
Người kế vị Đa-vít, sẽ xây đền thờ!”

Đa-vít cùng Ít-ra-en tôn vinh Đức Chúa Trời
Đấng đã giải thoát Ít-ra-en khỏi lệ thuộc
Chúa phán: “Sẽ dựng nhà Ít-ra-en vững chắc…”
Nguyện xin Ý Chúa, ứng nghiệm như lời!

(Dựa theo sách thứ hai của Sa-mu-ên/7/KTCƯ)

25-12-2002/Trần Kim Lan
 

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

Hội ngộ niềm tin tại giáo đô Roma

Hội ngộ niềm tin tại giáo đô Roma

Chúa nhật ngày 20.7.2003

 Khoảng 22 giờ, nhiều người trong chúng tôi đã có mặt tại trung tâm mục vụ Borsum, tại nhà cha linh mục. Đó là những người từ xa: Berlin, Hamburg, Dusseldoff, Holand, Việt Nam, Mỹ… đến sớm, ngủ tại trung tâm để kịp khởi hành vào sáng sớm mai. Còn những người ở gần, hoặc có người nhà đưa đi thì trườc giờ khởi hành mới đến.


Đêm trước giờ khởi hành, hầu như chúng tôi không ngủ được bởi lạ nhà, bởi tiếng chuông nhà thờ thánh thót vang ngân cứ sau mỗi 15 phút, nửa tiếng. Trời đêm lại oi nóng, cửa sổ mở, nên tiếng chuông càng lảnh lót hơn… lại thêm nỗi mong ngóng tới giờ khởi hành để sớm được tới giáo đô, tới “nhà Chúa”, tới hội ngộ niềm tin của người Việt khắp thế giới… nên chúng tôi chỉ nhắm mắt, đếm từng tiếng chuông đồng hồ nhà thờ thong thả buông từng tiếng vang động cả trời đêm tĩnh mịch.

Thứ hai ngày 21.7.2003

Khoảng 4 giờ sáng, xe đến đúng giờ như đã hẹn. các bạn trẻ và thanh niên khỏe mạnh giúp mọi người nhanh chóng chuyển hành lý lên xe. Đúng 4 giờ, xe từ từ chuyển bánh. Cha linh mục hướng dẫn chúng tôi dâng lời cầu nguyện Thiên Chúa cha ban bình an cho chuyến đi, xin mẹ Maria chuyển cầu, che chở chúng tôi. Xe tới Gottingen đón một số người, sau đó đổi lái xe. Chúng tôi tiếp tục ngủ “lắc lư” theo nhịp chạy của chiếc xe Forsch 4 sao. Mặt trời từ từ đi lên từ phía đỉnh núi, dãy núi Alpen mây mù bao phủ, dường như trời đất nối liền một dải. Khi ánh mặt trời tỏa khắp, mây mù tan loãng, mây trời non nước lấp lánh ánh bạc mang vẻ đẹp huyền ảo. Chúng tôi hết ngắm nhìn cảnh vật, nhà cửa hai bên đường, lại ngủ gà ngủ gật theo nhịp xe chạy khi êm đềm, khi nhanh, khi chậm của chiếc xe du lịch. Thế rồi, từ bên dãy Alpen, mây mù kéo tới tối sầm cả đất trời. Mưa lộp độp rơi xuống xe. Lại có tiếng lốp đốp, mưa đá rơi ngay “xuống đầu” chúng tôi, nghĩa là trên nóc xe, thành xe. Nhiều người sợ qúa, giơ tay “đỡ đầu” tránh đá! “Lạy Chúa! Lạy Đức mẹ từ bi! Xin cầu Chúa cho mưa ngừng lại, cho chúng con đi bình an!” Tôi thầm cầu khẩn, vì xe lao đao , nghiêng ngả trước mưa gió, trước mưa đá rơi rào rào vào nóc xe, thành xe… Mọi người trên xe như nín thở… Cha linh mục hướng dẫn mọi người đọc kinh cầu nguyện và kỳ lạ thay, chỉ một lúc sau đó, mưa gió ngừng lại, mặt trời lại ló rạng, tươi cười, rực rỡ đồng hành cùng chúng tôi vượt qua dãy Alpen, qua nước Áo, tới hồ Gardasee thuộc địa phận nước Ý. Hồ nước trong xanh, chảy quanh núi, nước non hùng vĩ đẹp vô cùng. Tạ ơn Chúa! Vừa sắp xếp hành lý xong, chúng tôi kéo nhau ra hồ hít thở không khí trong lành sau một ngày đường ngồi trên xe gò bó, mệt mỏi.
Phái đoàn của chúng tôi bao gồm 54 người từ nhiều thành phố phía bắc Đức, từ Hòa Lan, từ Mỹ, từ Việt Nam sang Đức thăm người nhà kết hợp chuyến hành hương về giáo đô. Nhiều bạn trẻ, từng cặp gia đình cùng đi. Đặc biệt có một bé gái 6 tuổi và một cụ già 86 tuổi, được con gái ở Đức về Việt nam đón sang cùng đi hành hương. Cũng rất đặc biệt và may mắn cho phái đoàn của chúng tôi là có cha bề trên từ Mỹ qua, đi cùng chuyến xe với chúng tôi tới giáo đô. Thế là, chẳng mấy khi có dịp may hội ngộ này, chuyến xe của chúng tôi biến thành cuộc “dự thảo” hội nghị niềm tin, trước khi tới giáo đô. Nhiều người lên đặt câu hỏi về những băn khoăn, lo lắng về truyền đạt đức tin, ơn gọi cho con cháu… Và cha bề trên, đương nhiên là “chịu trận” đã trở thành người diễn thuyết cho chúng tôi về đức tin, về ơn gọi… ngay trên chuyến xe. Còn cha linh mục thì sốt sắng giới thiệu về các Thánh, về lịch sử, danh lam thắng cảnh nơi xe chúng tôi chạy qua, đôi lúc, theo lời của ông tài xế. Và đặc biệt, trước sự nhiệt tình, thành tín của cha linh mục, của cha bề trên, của chúng tôi… Ông lái xe đã hỏi xin cha linh mục dây Thánh giá gỗ mà cha đang đeo trước ngực. Cha linh mục đã làm phép và tặng ông tài xế vòng dây Thánh giá và ông còn muốn dự Thánh lễ cùng chúng tôi nữa, nếu có điều kiện.
Buổi tuối, sau khi ăn xong, chúng tôi cùng các cha dâng Thánh lễ cầu nguyện cho chuyến hành hương…

Thứ ba ngày 22.7.2003

Chúng tôi ngủ lại một đêm tại Gardsee và 8 giờ sáng, chúng tôi lên đường tới viếng tháp nghiêng Pisa. Tới Pisa, chúng tôi đi thăm tháp nghiêng, nhiều người giơ tay “đỡ tháp” cho khỏi đổ và người khác thì hối hả chụp ảnh kẻo lỡ mất dịp may có một tấm hình làm kỷ niệm… Trên chặng đường tới Pisa, chúng tôi “chạm trán” với phái đoàn khác cũng từ Đức dẫn đầu. Chúng tôi vẫy tay chào như gặp lại người thân quen, hò reo vang đường.
Chúng tôi có mang theo quần áo tắm, nhưng chỉ được “tắm ngó” vì bãi biển họ thầu hết rồi. Đi lòng vòng bãi biển mà cũng không có bãi tắm tự do. Cha linh mục cùng một số người thuê ô (dù) để được tắm, vừa nhảy xuống biển, thấm ướt quần áo, lại phải nhảy lên ngay, vì thấy đoàn người đông qúa, họ không cho! Vậy cũng coi như được “nhúng” nước biển rồi, vợi được phần nào sự nóng bức trên xe.

Thứ tư ngày 23.7.2003

Đúng 8 giờ sáng, chúng tôi lên đường tới Firenze, thành phố nghệ thuật nổi tiếng thế giới bởi danh họa trứ danh Mechelangelo và nhiều thiên tài thế giới nổi tiếng khác. Chúng tôi viếng thăm đền Thánh, rảo chân, đưa mắt khắp chốn để thu vào tầm mắt nhỏ bé của mình những kiệt tác nghệ thuật của các danh họa thế giới, cả tượng vua Davit, biểu tượng của sức mạnh, của sự đẹp đẽ, oai hùng thời xa xưa… và lại vội vã ra điểm hẹn, kẻo muộn giờ, kẻo mọi người phải chờ đợi. Khoảng 17 giờ chiều cùng ngày, chúng tôi tới Asisi dự Thánh lễ tại Katharine Kapelle. Cha linh mục phải chạy trước đến nhà thờ, chúng tôi chạy đuổi theo cha, vì xe tới chậm giờ Thánh lễ. Và chúng tôi cũng kịp dự Thánh lễ, viếng mộ Thánh Phan xi ô.

Thứ năm ngày 24.7.2003

Hôm nay là ngày hội ngộ. Khoàng 8 giờ sáng, chúng tôi lại cùng các cha dâng Thánh lễ tạ ơn tại đền Thánh Phan xi ô (Asisi), sau đó lên đường tiến về Roma.
Đoàn xe chúng tôi từ từ , từ từ tiến vì đường đầy nghịt những xe. Ngược chiều với chúng tôi, đường bị tắc ngẽn, vì tai nạn. Thế nhưng, tuyến đường chúng tôi đi cứ bon bon, không gặp trở ngại gì! Tạ ơn Chúa! Tạ ơn Đức mẹ và các Thánh đã dẫn đường cho chúng con đi bình an!
Tới Roma, khách sạn Casa “Tra Noi”, chúng tôi tắm rửa, thay quần áo, đến hội trường (Terminal Gianicolo). Hội trường là một nhà ngầm, mới xây trước năm Thánh 2000, dùng làm nơi Thánh lễ, có sức chứa hàng chục ngàn người. Chúng tôi lên tầng 5, ăn tối. Phòng ăn rộng lớn, người Việt từ khắp thế giới hội tụ tại đây. Các cha, các thầy, các sơ, các ông, các bà, các cô bác, các anh chị em, các cháu… đủ mọi lứa tuổi trên khắp thế giới đều hội tụ nơi đây, khoảng hơn 2300 người. Thế mà, chỉ “ào” một cái là vào chỗ ngồi. Và chỉ “nháy mắt” một cái là mọi thứ đã được “nấu sẵn” (như trên máy bay) bay trên bàn và cũng “rào rào như tằm ăn rỗi” là mọi người đã “no say” và sinh lực lại dồi dào trở lại sau những chặng đường xa mệt nhọc vì ngồi trên xe, trên máy bay gò bó, mệt lả… vì nóng bức, vì mồ hôi… Thế nhưng, ai cũng vui cười mừng rỡ vì được về “nhà Cha”, được gặp gỡ để trao đổi niềm tin, được gặp lại người thân quen. Chỉ tiếc là chúng tôi tới muộn, nên chưa kịp dâng Thánh lễ tại đền Thánh Phê rô, chỉ mới kịp viếng thăm vội vàng, bên ngoài đền Thánh.
Đúng 11 giờ 15 phút giới thiệu các phái đoàn, chào đón quan khách. Đức ông linh mục đọc lời mở đầu. Sau đó là đức hồng y, tổng trưởng bộ truyền giáo đọc sứ điệp khai mạc hội nghị niềm tin, ngài kết thúc sứ điệp với câu: “Chúng ta biết rằng, Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người” (Rom 8: 28). Tôi tin chắc như thế, tôi nghĩ là Thiên Chúa quan phòng đã dành cho người dân Việt một sứ mệnh rất cao cả và đặc biệt, đó là sứ mệnh loan truyền Tin mừng cho các dân tộc khác!” Với những tâm tình đó, qua lời bầu cử của Đức mẹ La Vang, tôi thành tâm cầu khẩn ơn Thánh tràn đổ trên tất cả anh chị em!”
Hội trường vang dậy bài hát “Hành trang tuổi trẻ” của nhạc sĩ Hoàng Đức (cha bề trên đi cùng chuyến xe với chúng tôi), tràn đầy tâm tình, vui mừng, lo âu… của mọi người hành hương về nhà Chúa!
Tiếp đến là Thánh lễ kính Thánh Andre Dũng lạc và các bạn tử đạo. Thánh lễ được kết thúc với lời nguyện hiệp lễ: “Lạy Chúa, chúng con đã được nuôi dưỡng bởi cùng một Bánh thiêng trong ngày mừng kính các Thánh tử đạo, xin cho chúng con được hiệp nhất với nhau trong tình yêu Chúa và nhận lãnh phần thưởng muôn đời dành cho những ai biết kiên trì trong gian lao, thử thách, như Đức Ki Tô, Chúa chúng con!”

Thứ sáu ngày 25.7.2003

Ngày hiệp nhất: ngày gặp gỡ, chia sẻ. Được chia theo các thành phần:
- Người lớn: Qúa trình chứng tá niềm tin và viễn tưởng hành trình đức tin của cộng đồng Công giáo Việt Nam hải ngoại.
- Giới trẻ: “Tương lai cộng đồng Công giáo Việt Nam hải ngoại”
Cuộc hội thảo đã diễn ra hết sức sôi nổi, vui vẻ và đầy chân tình.
Phía “người lớn” dưới sự chủ tọa của cha người Việt và cha người Ý.
Thuyết trình về “Qúa trình chứng tá đức tin” của cha Người Việt tại Đức và Đức ông người Việt đến từ Mỹ và các cha đến từ Canada, châu Á, châu Úc. Và “Viễn tưởng hành trình đức tin của cộng đồng Công giáo Việt Nam hải ngoại” do Đức ông người Việt tại tòa Thánh Vatican thuyết trình.
Đặc biệt là giới trẻ, dưới sự chủ tọa của đức cha giám mục từ Mỹ, đã diễn ra hết sức sinh động, đầy lý thú với sự tham gia phát biểu mạnh dạn, năng động của các bạn trẻ.
Sau đó là nghi thức hòa giải. Khoảng 12 giờ, rước kiệu và phép lành Thánh thể. Khoảng 16 giờ, Thánh lễ tạ ơn, kính Thánh Gia Cô Bê tông đồ tại đền thờ Đức bà cả, với lời nguyện hiệp lễ: “Lạy Chúa, chúng con vừa hân hoan đón nhận hồng ân Chúa, trong ngày lễ kính Thánh Gia Cô Bê tông đồ, xin nhận lời Thánh nhân khẩn nguyện và gìn giữ, che chở chúng con! Chúng con cầu xin!”
Có điều đặc biệt là, sau khi ăn cơm, tôi về khách sạn, để cùng đì đến đền thờ Đức bà cả, thế nhưng, tôi chẳng thấy ai cùng đoàn, chỉ có phái đoàn khác. Tôi lên các phòng nghe ngóng xem có ai không, thì tất cả đều yên tĩnh. Tôi hối hả xuống trước cửa khách sạn, phái đoàn bạn đã đi rồi! Tôi chạy vội ra hội trường, giữa đường dốc, gặp một bác cũng đang chạy bộ đi lên, để tìm một người trong đoàn còn thiếu, tôi xin đi nhờ. Chạy ra chỗ xe, xe vừa chuyển bánh. Tôi không hiểu bác đó có “cánh” hay sao mà nhanh vậy! Chân tôi bắt đầu phồng nhức vì đau, vì trời nắng, lại chạy lên dốc, xuống dốc. Tôi thất thểu, thất vọng vì “thế là lỡ không được đến dự Thánh lễ tại đền thờ Đức bà cả rồi!” Tôi thầm kêu: “Chúa ơi! Mẹ ơi! Cứu con với! Con bị lạc rồi! Biết đến đền thờ Đức bà cả thế nào đây? Thôi, con đến viếng đền Thánh Phê Rô, cầu nguyện một mình vậy!” Tôi gần như sắp “rơi lệ” thì nhìn thấy một sơ đang đứng đợi xe bus. Tôi hỏi: “Sơ đi đâu đấy? Sơ có đến dự Thánh lễ ở đền thờ Đức bà cả không?” “Có!” Sơ trả lời. “Thế sơ cho đi cùng với!” Vậy là sơ đi lấy vé hộ. Có cả một cha đi cùng. Lên xe, lại thấy có 4 sơ khác nữa cũng đi cùng chuyến. Và chúng tôi đã kịp đến dự Thánh lễ. Sở dĩ tôi “bị lạc” vì sau khi ăn, tôi có gặp cha Hòa đến từ Việt Nam để nhờ cha chuyển một số góp ý trao đổi cho soạn giả Kinh Thánh Cựu ước và Tân ước (tái bản 1998- TP Hồ Chí Minh), sau đó, ngó quanh quẩn, chẳng thấy ai cả, mới về khách sạn… thế mới biết, mọi suy nghĩ, dù thầm kín trong đầu của mỗi người, Thiên Chúa, Đức mẹ, các Thánh… đều biết cả và ta sẽ được trợ giúp đúng lúc!
Sau Thánh lễ, chúng tôi cùng cha linh mục tới thăm hý trường Coloseo, đi bộ một vòng rồi về hội trường ăn cơm tối.
Khoảng 20 giờ 30 phút tối, chúng tôi tham dự “đêm thắp sáng niềm tin” văn nghệ do các ca sĩ đến từ Mỹ, Úc… và ca múa nhạc do các phái đoàn đến từ các nước.
Đêm “thắp sáng niềm tin” đã khơi dậy trong lòng mọi người niềm tin nơi Thiên Chúa. Mọi người đều ở lại tham dự, cả những em bé, các bác già cả… Một ơn lạ đã xảy ra, ca sĩ Thanh Lan đã xin được chịu phép rửa tội ngay đêm nay tại giáo đô Roma, tại hội nghị niềm tin của người Việt khắp thế giới. Xin Thiên Chúa ban phước lành cho chị và gia đình!

Thứ bảy ngày 26.7.2003

Hôm nay là ngày chứng nhân. Theo lịch trình thì 9 giờ sáng, các phái đoàn tới triều yết Đức Thánh cha, thế nhưng, vì sức khỏe, tuổi thọ cao, Đức giáo hoàng không gặp gỡ, tiếp xúc được với các phái đoàn. Thay vào đó, các phái đoàn tự bố trí đi thăm hang toại đạo, nơi các Thánh tử đạo đầu tiên thời La Mã đã sống và chết tại đó, cũng là “nhà” để chôn xác các tử đạo thời tiên khởi. Khi đoàn chúng tôi xuống thăm, tôi không xuống được (vì chân đau, cũng may, năm 2000 tôi đã được viếng thăm rồi). Nhưng tôi đứng ở trên cầu nguyện, lần hạt Mân côi và hát bài: “Những nhân chứng đức tin” do tôi sáng tác để dâng lên các Thánh và trước lúc rời xa, tôi đã hát trên xe bài hát đó để dâng lên các Thánh, vì đó cũng là tâm tư của mọi người cùng đi…
Sau khi ăn trưa, chúng tôi được chia theo các thành phần:
- Linh mục, phó tế, nam nữ tu sĩ, chủng sinh: “Chứng từ hiệp nhất trong ơn gọi tông đồ, tận hiến”
- Thành viên hội đồng mục vụ, chủ đề: “Chứng nhân hiệp nhất để xây dựng cộng đoàn. Hiệp nhất và dấn thân loan báo tin mừng”
- Phụ huynh: “Chứng nhân hiệp nhất trong tình yêu để thông truyền đức tin cho con cái”
- Chứng nhân hiệp nhất theo Tin mừng để làm tông đồ cho giới trẻ
- Phong trào hội đoàn: “Hiệp nhất để loan báo Tin mừng theo linh đạo của phong trào, hội đoàn”
- Giới truyền thông: “Chứng nhân hiệp nhất để loan báo Tin mừng qua phương tiện truyền thông”
- Giới nghệ sĩ: “Chứng từ hiệp nhất để loan báo Tin mừng qua nghệ thuật”
Đến 18 giờ ăn tối tại hội trường và 19 giờ 30 phút rước kiệu Đức mẹ La Vang. Giáo dân từ các nước với trang phục áo dài Việt Nam, mũ vương miện mầu sắc đã cùng với các linh mục, tu sĩ nam nữ… rước kiệu Đức mẹ La Vang, đọc kinh cầu nguyện, lần hạt Mân côi, tôn vinh Thiên Chúa, tôn vinh Đức mẹ La Vang đã hiện ra cứu giúp con chiên bị bách đạo cách đây hơn 200 năm tại La Vang (Huế).
Thánh lễ hướng về giáo hội Việt Nam, lễ kính Đức mẹ La Vang được diễn ra trang nghiêm, trọng thể với lời nguyện hiệp lễ: “Lay Chúa, chúng con vừa được bổ dưỡng bởi các nhiệm tích ban sự sống trong khi kính nhớ Đức trinh nữ Maria. Chúng con nài xin Chúa thương ban cho dân Chúa luôn tiến triển trong đức tin vẹn toàn để đáng được hưởng phúc trường sinh với mẹ muôn đời, nhờ Đức Ki Tô!”
Đúng 22 giờ: Đêm canh thức “hội ngộ và ra khơi”, chứng từ và hát thánh ca.
Đêm văn nghệ được diễn ra với sự tham gia của các ca sĩ nổi danh và các phái đoàn từ các nước. Nhưng nhiều người ra về sớm, có lẽ vì một ngày nắng nóng, tham quan, hội thảo, mệt mỏi… và cũng vì âm thanh không được tốt chăng? Cuối buổi, các ca sĩ cùng một số người quyên tiền cho hội nghị nhưng còn ít người qúa, vì sự đóng góp của mỗi người không đủ chi phí cho những ngày ở hội nghị, còn thiếu hơn mấy chục ngàn Euro nữa mới bù lại được tiền chi cho hội nghị. Ban tổ chức chỉ còn trông chờ vào số tiền bán CD, DVD và lòng hảo tâm của những “mạnh thường quân” mà thôi.

Chúa nhật ngày 27.7.2003

Hôm nay là ngày “Ra khơi”. Thánh lễ bế mạc và nghi thức sai đi được diễn ra tại đền Thánh Phê Rô. Chủ tế là Đức hồng y Cresncenzio Sepe, đồng tế có các giám mục và linh mục.
Thánh lễ đã diễn ra hết sức trang nghiêm và trọng thể. Lần đầu tiên, tại đền Thánh Phê Rô, Thánh lễ được cử hành dành riêng cho người công giáo Việt Nam. Có một số người Ý và khách hành hương, du lịch từ các nước khác cũng tham dự Thánh lễ.
Thánh lễ được kết thúc với lời nguyện hiệp lễ của Đức hồng y chủ tế: “Anh chị em thân mến, như xưa, Chúa Ki Tô đã sai các Thánh tông đồ, thì ngày nay, Ngài cũng sai anh chị em ra đi tới mọi nẻo đường khắp năm châu để cùng Ngài loan báo cho mọi người biết Thiên Chúa đã sai Con Một Ngài đến trong thế gian để thi hành sứ mệnh Cứu thế. Anh em cũng được sai đi để rao giảng Lời cứu rỗi của Ngài cho mọi người và Thánh hóa các thực tại trần gian…”
Sau Thánh lễ, chúng tôi có một số thời gian để đi tham quan đền Thánh Phê Rô, đi mua sắm qùa kỷ niệm và 17 giờ, chúng tôi lên xe khởi hành đến Fiano Romano và ngủ đêm tại ngoại thành Roma.
Tới khách sạn, còn sớm, chứng tôi đi “thăm biển”, nhảy sóng, một số nam thì nhảy ào xuống tắm, vì thời tiết rất nóng, nhiệt độ lên tới 39-40 độ. Buổi tối, sau khi ăn xong, chúng tôi cùng cha linh mục chung vui văn nghệ, tâm tình. Tôi cũng hát một bài ca dâng lên Thiên Chúa, Đức mẹ, các Thánh và song thân… tình yêu và sự biết ơn của tôi, bài: “Con dâng tặng bài ca” trong tập thơ “Đường đến nước Trời” của tôi và “ơn lạ” đã xảy ra: gió mát tức thì thổi tới sau khi tôi hát và hai đêm tại khách sạn phải kéo kín song cửa (vì sợ mất cắp, nơi đây không được an toàn, theo lời của chủ khách sạn). May thay, hai tối ở đây, khí trời dịu mát, chúng tôi “chợp mắt” được nên cũng tỉnh táo để lên đường.

Thứ hai ngày 28.7.2003

Đúng 8 giờ sáng, chúng tôi khởi hành đi Padova và 15 giờ tham dự Thánh lễ tại đền Thánh Antonius (kapitel saal). Tại đền Thánh Antonnius, ông lái xe cũng muốn vào dự Thánh lễ cùng chúng tôi, nhưng khi nhìn thấy đoàn chúng tôi, ông đi ra đi vào, có lẽ ông ngại vì không hiểu tiếng, hay vì phải trông xe, trông hành lý, ông ra ngoài nhà thờ, cầu nguyện một mình. Xin Chúa ban phước lành và mở cửa tâm hồn ông cùng gia đình để mọi người nhận biết Chúa và trở về cùng Chúa. Chúng tôi chiêm ngắm “lưỡi” của Thánh Antonius và thầm cầu nguyện…

Thứ ba ngày 29.7.2003

Chúng tôi khởi hành đi Venezia lúc 8 giờ 30 phút, đi thuyền. Venezia thật đẹp và đầy nắng, gió biển. Từng đoàn người, đoàn thuyền ngược xuôi tấp nập, vì đây là thành phố nổi có một không hai trên thế giới. Chúng tôi viếng đền Thánh Marco, khi nước vừa rút khỏi đền Thánh trước đó không lâu, nên vẫn còn hơi ẩm ướt. Nhiều chỗ dưới nền nhà bị lún xuống, lối đi phải rải thảm. Vòm trên đền Thánh đều dát vàng với những mầu sắc đá qúy khác nhau. Mộ Thánh Marco ngay trong đền Thánh. Chúng tôi tham dự Thánh lễ chung tại đền Thánh, sau đó đi dạo quanh các cửa hàng, mua sắm đồ lưu niệm và đúng giờ, chẳng thiếu một ai cả (mặc dù cha linh mục hồi hộp không biết có đủ người không?) vì đông người, lên tầu không kiểm soát được. Lên xe, mới thấy ai cũng có mặt hết. Bởi “lạc” ở đảo thì việc tìm kiếm, đi lại khó khăn, nên ai cũng lo ra cho đúng giờ cả.
Khoảng 20 giờ chúng tôi ngồi lại dâng lễ tạ ơn và chia sẻ tâm tình cùng nhau. mỗi người tự giới thiệu về mình và ai cũng nhận được hồng ân Thiên Chúa ban cho mình. Trong suốt chín ngày đi về, dậy sớm, thức khuya, nhưng ai cũng thấy mình khỏe mạnh thêm ra, niềm tin nơi Thiên Chúa vững bền hơn… Chúng tôi vô cùng khâm phục các em bé, các bác nhiều tuổi, đặc biệt là bà mẹ 86 tuổi từ Việt Nam, răng nhuộm đen, ăn trầu “đúng là bà mẹ Việt Nam”, vẫn nhanh nhẹn, dẫn đầu, con gái còn phải “xách dép” mà chạy theo bà cũng chưa chắc đã kịp! Hai bác nhiều tuổi (vợ chồng) cũng tràn đầy tâm tình biết ơn Chúa, đứng lên hát bài ca dâng lên Thiên Chúa lòng biết ơn do chính mình “tự biên tự diễn”.
Buổi tiệc chia tay diễn ra đầy tình cảm lưu luyến. Ai cũng cảm tạ Thiên Chúa, cảm tạ Đức mẹ, các Thánh đã ban ơn cho mình và biết ơn cha linh mục đã tổ chức những chuyến hành hương đầy ý nghĩa, bổ ích và lý thú cho mọi người.

Thứ tư ngày 30.7.2003

Chúng tôi khởi hành trở lại Đức lúc 3 giờ sáng. Vì khởi hành sớm, ai cũng còn “ngái ngủ”. Ông lái xe cũng vậy! Ông bỏ quên chìa khoá, cha linh mục cùng một số người phải soi đèn pin tìm chìa khóa cho ông nơi ông đậu xe, ngoài bãi cỏ. Thật đúng là như “mò kim dưới đáy biển”. Tôi lại thầm cầu khẩn: “Lạy Chúa, lạy Đức mẹ, lạy các Thánh! Hãy cứu chúng con! Chia khóa ông lái xe để đâu?” Và lạ thay, ngay lập tức, chìa khóa đã tìm thấy! Ông để ở va li! Tạ ơn Chúa! Đi được một đoạn, máy ngừng, xe không chạy được, ông lái xe nhằm vệ đường mà xuống! Ai cũng còn đang “say sưa” giấc nồng. Tôi chợt tỉnh và thầm cầu khẩn: “Lạy Chúa, lạy Đức mẹ, lạy các Thánh, xin cứu chúng con, cho chúng con đi về bình an!” Và lạ thay, lần này, ơn lành lại đến. Xe hết trục trặc, ông lái xe đã “tỉnh ngủ” và chuyến về của chúng tôi, nhờ Chúa, nhờ Đức mẹ, nhờ các Thánh phù trợ, nhờ sự tận tình tháo vát của cha linh mục mà mọi việc đều “thuận buồm xuôi gió”, cập bến Borsum bình an!
Trong chuyến hành hương của chúng tôi có mấy anh chị từ Mỹ qua, gặp trở ngại vì đình công ở Anh, phải ngủ lại phi trường một đêm, lại thất lạc một va li chưa tìm thấy, thế nhưng, nhờ Chúa, vẫn đến kịp lúc khởi hành tại Borsum và vui vẻ, bình an trong những ngày hành hương. Một số phái đoàn khác, có một số người bị móc túi, mất tiền, mất giấy tờ, bị kẻ gian đóng giả cảnh sát, lấy hết tiền, mất giấy tờ, vòng vàng, đồng hồ qúy nữa. Rồi một cha đến từ Đài Loan cũng bị mất ví, mất cả giấy tờ, hộ chiếu, tiền… mà phái đoàn của chúng tôi thì “bình an vô sự” vì cha tuyên úy luôn luôn nhắc nhở chúng tôi phải cảnh giác, gìn giữ “hầu bao” để tránh cho người khác khỏi phạm tội, để chuyến hành hương vui vẻ, trọn vẹn. Chuyến về, chúng tôi chỉ “thất lạc” cha bề trên đã đi cùng chúng tôi, vì cha bay thẳng về Mỹ!

Tạ ơn Chúa, tạ ơn Đức mẹ và các Thánh, ông bà, cha mẹ, cô bác… đã che chở, gìn giữ chúng con tới “hội ngộ niềm tin” của người Việt khắp thế giới tại giáo đô Roma và lại gìn giữ chúng con lúc trở về mọi sự an lành, đầy hồng ân Chúa ban!
Chúng tôi trở về tới Borsum khoảng 19 giờ 30 phút, trời sáng sủa trở lại, mặt trời còn soi tỏa, không khí mát mẻ, dễ chịu và như thường lệ, chúng tôi tươi tỉnh trở lại sau khi được thưởng thức món bún riêu “thượng hạng”, có thịt băm, tại vườn trung tâm mục vụ, nhà cha tuyên úy cùng với dưa hấu, táo xanh chát, chua chấm với magi, muối, rồi cả trái lê còn “non nớt” cũng được mọi người “nếm thử”. Mà bà mẹ Việt Nam 86 tuổi, răng vẫn còn khỏe và cô gái 19 tuổi cũng hái mấy trái táo xanh đem về Berlin, Gottingen để chấm muối, nước mắm ăn cho đỡ nhớ hương vị quê hương!
Để kết thúc lược trình chuyến hành hương “hội ngộ niềm tin” tại giáo đô Roma, tôi xin dâng lên Thiên Chúa, lên Đức mẹ, các Thánh cùng giáo hội bài ca:

Hội nghị niềm tin
(Tha thiết, tình cảm, vui)

Con lại hành hương về Giáo đô
“Người Việt - niềm tin”, đang đón chờ
Rộn rã hồn con bao năm tháng
Thỏa lòng mong đợi, với ước mơ…

Đây rồi giáo đô, đây nhà Cha
Uy nghi, rạng rỡ, nắng chan hòa
Mắt Cha ẩn, hiện… từng giọt nắng
Mừng rỡ, hân hoan, con về nhà…

Xin tạ ơn Cha, Đấng ân tình
Hồng ân Cha tỏa mỗi lộ trình
“Hội nghị niềm tin”, con dân Chúa
Chúa Cha ngự giữa, tràn Thánh linh!

Roma 21-7/30-7/2003

Ra đi loan báo Tin Mừng
(Vui, tình cảm)

Chúa sai chúng con loan báo Tin Mừng
“Xin vâng! Xin vâng! Xin vâng lời Chúa
Hội nghị niềm tin đồng lòng dâng hiến
“Loan tin cứu độ, tới khắp mọi miền!”

(ĐK). Nào ta cùng đi, loan báo Tin Mừng
Dù lắm chông gai, dù đời từ chối
Hãy đi! Hãy đi! Xua tan tăm tối
“Thắp sáng niềm tin nơi Đức Chúa Trời!”

“Xin vâng! Xin vâng! Xin vâng lời Người!”
Hội nghị niềm tin con Chúa khắp thế
“Nào ta cầm tay, gái, trai, già, trẻ…
Hợp nhất đức tin – loan báo Tin Mừng!”

Roma 24-7/27-7/2003/Trần Kim Lan


(Trích: Truyện ký (nhật ký xen lẫn hồi ký): Đời tôi)